1
Anh tuyệt không cảm thấy hối hận,
Nguyện vọng của anh chỉ có một,
Đó là được ở bên cạnh em,
Ở bên cạnh em đến hết cuộc đời của anh.
2 Bởi vì người mẹ độc đoán của mình mà Lịch Ương phải ở nhà chăm sóc anh trai, nó yên lặng ngồi trên ghế sa lon đỏ ở phòng khách đọc sách, ánh sáng trong suốt của mặt trời tràn vào phòng.
3 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Tiểu Diêu + Tiểu Vân
Nguyệt Diệp nói chơi như vậy, vốn là Lịch Ương rất xấu hổ nhưng hiện tại lại càng thêm ảo não: bản thân lớn lên lại giống như con gái a; vừa rồi không nghĩ tới là khi quay đầu lại chạm môi với anh trai!
“… Nguyệt Diệp, anh còn muốn chọc em đến khi nào nữa!” Đang ở nhà bếp bận bịu làm cơm trưa Lịch Ương quả thực không dám quay đầu lại, lại…lại không thể nghĩ ra biện pháp cho tiếng cười kia ngừng lại được.
4
Ánh sáng mãnh liệt đến chói mắt rọi vào phòng ngủ, Nguyệt Diệp vuốt ve khắp cơ thể Lịch Ương và kịch liệt thở dốc. .
“Anh Nguyệt Diệp?! Anh làm gì vậy?! Không được!!!”
“Lịch Ương, đều tại em không tốt…”
“Mau dừng tay! Anh… anh điên rồi sao?!”
Buổi trưa oi bức dị thường, căn phòng hỗn loạn, hai khối cơ thể rõ rệt… Một bên dây dưa, một bên phản kháng, trên chiếc giường rộng rãi xuất hiện những nếp gấp bừa bộn.
5
“Cạch” có người mở cửa đi vào.
… Mẹ, mẹ?!
“Ưm…!” Lịch Ương đau đớn nhưng không có cách nào kêu lên được, bởi vì miệng nó đang bị Nguyệt Diệp hôn thật sâu.
6
Lịch Ương?
“Có chuyện gì vậy, Nguyệt Thần?” Trong khoang máy bay, Nguyệt Thu Mân phát hiện đứa con bên cạnh dường như có tâm sự.
“… Không có việc gì, chỉ là cảm thấy mây trắng có chút chói mắt.
7 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Diêu + Beta: Tiểu Vân
Là bởi vì nhìn thấy cảnh Nguyệt Thần hôn Lịch Ương mà tức giận sao?
Hay là do Lịch Ương xinh đẹp hấp dẫn người khác?
Hay là… Khi nghe Lịch Ương trong tình cảnh đó mà kêu tên Nguyệt Thần, lòng của mình, phảng phất áp lực thực khó chịu?
“Lịch Ương… Đều là em không tốt!”
“A? Trò Nguyệt Diệp, mời trò có thể cùng với đoạn tấu của thầy vừa rồi hát lại một lần.
8 Nguyệt Diệp im lặng đến gần, không như ngày hôm qua thô bạo tàn sát bừa bãi, ngược lại là… hắn cũng không hiểu nổi hành động của chính mình, chỉ là muốn đến gần một chút, chỉ để nhìn rõ hơn gương mặt hồng hào bởi ánh nắng chiều mà thôi.
9
“Ah! Nguyệt, anh Nguyệt Diệp… Dừng tay… Ưm… Ah…!” Lịch Ương toàn thân thống khổ sốt cao, khiếp sợ nhiều hơn xấu hổ, đôi mắt đỏ bừng đẫm nước, chỉ biết trơ mắt nhìn…
Nguyệt Diệp trong lúc đó cư nhiên lại vùi đầu chôn vào giữa hai chân của nó ─ ─
“!” Quá độ kinh hãi khiến đứa trẻ Lịch Ương mười sáu tuổi gần như nghẹn ngào che kín khuôn mặt muốn bốc cháy vì xấu hổ.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiểu Vân + Beta: Chê Hâm
“Nguyệt Diệp, ngón tay của con bị làm sao vậy?” Ngồi bên bàn cơm, Tống Tâm Di thấy ngón út tay trái của con trai quấn băng cá nhân mà đau lòng.
11
Càng điên cuồng, càng mê man…
Nguyệt Diệp ở phía sau vuốt ve nó, giống như những buổi tối ngày xưa tìm kiếm thân thể ấm áp của nó.
Nhưng lúc này đây, hoàn toàn không giống với lúc trước!
“Anh Nguyệt Diệp… Không muốn…”
“Ừm, Lịch Ương không nghe lời nha.
12
“Tiếp theo, chúng ta sẽ luyện phần nhạc dạo bài «Hồ Thiên Nga» qua một lần, đàn cello, kèn cor**, chuẩn bị. ”
Tay chỉ huy hoạt động, âm thanh kèn cor đã vang lên, đàn cello, lại không chút động đậy.
13 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiểu Vân + Beta: Winnie Huynh
Buổi trưa ngày hôm sau, dáng người thon dài của Nguyệt Diệp tựa bên cửa sổ ở hành lang phòng học, chân mày nhăn lại, trong lòng đầy tâm sự.
14 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Tiểu Vân + Beta: Winnie Huynh
Lịch Ương, anh yêu em.
15
Bầu không khí, tê liệt khẩn trương!
Lịch Ương trong áp bách thống khổ: cơ thể bị hung tàn lột sạch quần áo… Bị tàn bạo tách hai chân ra… Bị Nguyệt Diệp không một chút lưu tình, cơ hồ đoạt đi tánh mạng mà xông tới… Cơ hồ hít thở không thông!
Ngay tại thời khắc nó thống khổ nhất, Nguyệt Thần, xuất hiện giữa màn hình TV ── nháy mắt! Một đôi tay lạnh buốc hung hăng nắm lấy cổ họng của nó!
Bị ép nâng mặt lên, mắt, không cách nào không đối mặt với thân ảnh cao gầy mặc áo bành tô đen trên màn hình kia, ưu nhã thoả thuê mãn nguyện, kia là anh trưởng mà nó vô cùng tin cậy…
Nguyệt Diệp tà ác nói nhỏ: “Nếu như bị Nguyệt Thần biết rõ Lịch Ương cùng anh… Đã xảy ra quan hệ loạn luân… Sẽ thế nào nhỉ?”
Tâm, xiết chặt!
Phảng phất như bị phanh thây xé xác chia năm xẻ bảy!
Ác mộng!
“Ah… Ah… Ah ah…” Không ngừng bị tiến vào thân thể, ghế sô pha đỏ dần dần bị chất lỏng dơ bẩn từ giữa đùi tràn ra nhuộm đi, nơi va chạm ẩm ướt đầy hổ thẹn phát ra âm thạnh phiền lòng “Phốc! Phốc!”… Nội tạng, sẽ bị hung khí cứng rắn mãnh liệt kia hoàn toàn chọc nát mất!!!
Tiếng Piano sâu thẳm vang lên…
Trên màn hình, Nguyệt Thần, đoan chính ngồi trước đàn Piano, liên tục xuất ra những cử chỉ hoàn mỹ đến không thể bắt bẻ, giống như một bức tranh tuyệt mỹ.
16
§ Nguyệt Thần độc thoại §
Em biết, anh không muốn chỉ làm “Anh trai” em thôi
Tuy nhiên tay trong tay rất tốt
Nhưng ở trong đầu anh lại càng mong đợi một chuyện tình đẹp
Em biết mọi việc hết thảy đều sẽ phát sinh
Chỉ cần em ở đây một đêm, một lần nữa nhìn anh chăm chú…
Lịch Ương, bảo bối của anh
Cuối cùng có một ngày em sẽ biết, anh, chính là “Người” em chờ đợi.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta Winnie Huynh
Thẳng cho tới hôm nay, trong tâm Nguyệt Thần vẫn còn một bí mật:
Tương xứng bờ môi lần đầu tiên ôn nhu thật nhẹ chạm vào đầu ngón út, đầu lưỡi, ôn nhu đưa lưỡi ra liếm đi giọt máu thống khổ… Lúc buông ra, kết nối đầu lưỡi cùng ngón út, là một tia huyết hồng tơ mỏng trong suốt… Giống như “Sợi chỉ đỏ vận mệnh”.
18
“Lịch Ương, eo hãy nâng lên một chút. ”
Theo lệnh mà làm, từ phía sau lại thêm mạnh mẽ xông tới.
“Vừa nhìn thấy sự kinh hãi của Lịch Ương, lại khiến ta rất nhớ những lúc giống như bây giờ, hung hăng mà tiến vào chỗ sâu nhất trong thân thể Lịch Ương nha!”
Phía sau lao đến càng lúc càng nhanh, dục vọng hiện lên rõ rệt, hai tay nắm chặc drap trải giường, vùi sâu mặt vào drap trải giường, bị tiến vào mãnh liệt đến nỗi mồ hôi đầm đìa thân thể, đầu gối, sớm đã quỳ đến chết lặng.
19 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta Winnie Huynh
Đối với tất cả sự vật đều cảm thấy dễ dàng đến nhàm chán, Nguyệt Thần là kẻ dù không thèm để ý chút nào nhưng vẫn có thể đem mọi việc hoàn thành tốt nhất, trong nội tâm, thế nhưng lại vô luận không thể nào thoát khỏi nghi hoặc…
Lịch Ương thay đổi.
20
Một cánh cửa, hé ra một ít thần bí nhưng lại khiến người khác muốn tiến vào…
Không dám đến gần, cũng không cần đến gần…
Bởi vì, cửa mở ra một nửa đủ khiến người bên ngoài chứng kiến hết thảy ──
“Ah… chym Lịch Ương thật ngon! Ngoan… Ừm hừ! Đừng sợ, toàn bộ… Ngồi xuống… Nghe lời…”
Y căn bản không thấy rõ người nào đang nói chuyện, nhưng y so với bất kì ai đều biết rõ hơn ──
“Ah ah… Không… Không muốn… Thật đáng sợ… Em… Không muốn…”
Làn da trắng như tuyết óng ánh, cơ thể trần truồng ngồi quay lưng lại ──
“Ha ha, sợ cái gì chứ? Đây cũng đâu phải lần đầu tiên làm như vầy.