21
Nguyệt Diệp cuối cùng cũng thỏa mãn, Lịch Ương bị đùa giỡn đến đỏ bừng cơ thể bắt đầu tình nguyện nhún người lên xuống nuốt lấy hạ thể kia, càng lúc càng nhanh, càng ngày càng gấp, dường như muốn lấy lòng Nguyệt Diệp nên hé miệng rên rỉ đầy dâm đãng!
Hiếm khi nghe được người phía dưới hừ một tiếng, hai tay lại nắm chặt phần eo của Lịch Ương, cả thân thể như muốn lao hết vào hậu huyệt chật hẹp, manh mẽ xông tới ──
“YAA.
22 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Một tuần!
Suốt một tuần!
Nguyệt Thần dù biết hết tất cả nhưng vẫn bào trì sự im lặng.
23 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta Winnie Huynh
Chẳng trách nó cả ngày buồn bực sầu não bất an.
24 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Vào lúc đêm khuya, Nguyệt Diệp chưa xuất hiện thế nhưng lại khiến Lịch Ương bắt đầu mất ngủ.
25
“Nguyệt Diệp…?”
Đang tự an ủi bản thân lại bị người khác bắt gặp, nó thấy thật nhục nhã, cúi mặt thật thấp, toàn thân nóng lên.
Nguyệt Diệp đi tới không nói chuyện, Lịch Ương cũng không nói lời nào.
26 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
“Xin mời các học sinh cầm lấy thư mời.
27 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
27
Cuối tuần, đảo mắt đã đến.
28 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Trước khi sự việc trở nên không thể vãn hồi thì, hết thảy đã sớm trở nên rối loạn!
“Ah ah… Không muốn… Anh Nguyệt Diệp… Van cầu anh… Đừng…”
Đường chân trời đã hiện lên vệt trắng… Ông trời ạ! Nó còn muốn đi học vào buổi sáng a!
“Sợ cái gì nha? Lịch Ương không phải là hưng phấn đến rơi lệ đó sao?”
Hung khí phía sau vẫn mãnh liệt lao tới, suốt một đêm! Tra tấn giày vò người dưới thân cả đêm dài!
“… Ư a.
29 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Ngày đó mưa to đem hết thảy đều đánh tan…
Toàn bộ Nguyệt gia lâm vào cuộc giằng cho chưa từng có từ trước đến nay…
“Con không đi!”
“Lần này không thể để mày làm càn được nữa!”
“Con đã theo ý nguyện của ba biểu diễn ở nhạc viện rồi, ba còn có cái gì không hài lòng chứ!”
“Nguyệt Diệp, ba của con cũng là vì muốn tốt cho con thôi!”
“Đủ rồi! Tâm Di, em đã quá cưng chiều nó mới khiến nó coi trời bằng vung như hôm nay đó! Bất kể như thế nào, ngày mai mày cũng phải theo tao bay đến học viện âm nhạc ở Vienna làm thủ tục nhập học!”
*Vienna: thủ đô Áo
“… Con rối! Chẳng lẽ có Nguyệt Thần làm con rối hoàn mỹ cho những ảo tưởng của ba còn chưa đủ sao?”
“Mày ──!”
Một cái tát, khiến gò má tái nhợt của Nguyệt Diệp in hằn dấu bàn tay nóng rát.
30 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta Winnie Huynh
Tràn ngập trong trí óc, đều là vẻ mặt lành lùng của Nguyệt Diệp, là thân ảnh rời đi không hề quay đầu lại…
Nguyệt Diệp đã đi Vienna ba ngày rồi.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Dựa vào giao hẹn trước đó cùng Nguyệt Thần, hôm nay là ngày Lịch Ương quyết định cho tương lai của bản thân ── cuộc thi sơ tuyển ở khu vực châu Á của học viện âm nhạc Julia Mỹ.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta Winnie Huynh
« Tự »
Lịch Ương, tại sao em không nhìn đến anh?
Chỉ cần một lần nữa thoáng qua chú ý đến anh… Em sẽ hiểu rõ tấm lòng thật sự của anh!
Lịch Ương, người anh yêu nhất… Đối diện với em gần trong gang tấc… Anh đến tột cùng phải làm sao đây?
Thời gian đã bước vào giữa hè, qua vài ngày nữa học viện âm nhạc sẽ nghỉ hè.
33
Bị đè trên chiếc ghế sa lon màu đỏ mà mẹ thích nhất, cả người Lịch Ương đều nằm dưới thân thể nóng như lửa của Nguyệt Thần không thể trốn thoát.
Bị hôn!
Một cái hôn thật sâu, thật sâu ở trong miệng nó lan tỏa, ôn nhu và run sợ cùng tồn tại, tín nhiệm và thất vọng cùng hiện hữu! Quá thống khổ! Nó hoàn toàn không thể tiếp nhận sự xuất hiện đột ngột như thế, lại đồng thời là từ cả hai người anh trai của nó.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Nguyệt Diệp?!
Không thể khống chế được, quả thực không thể tin được người đi tới lại là ── Nguyệt Diệp?!
Lịch Ương cảm thấy toàn thân của mình như muốn đóng băng, quên cả hô hấp, quên cả nhịp tim, chỉ cảm thấy… Chỉ cảm thấy người kia căn bản không thể xuất hiện ở đây lúc này ── toàn thân, khó chịu như đã chết, tim như bị mũi khoan đâm xuyên thấu, rét lạnh tận xương tủy!
“Oa ah ah ah ah ────!!!”
Lịch Ương hoàn toàn không muốn sống nữa, bất kể là Nguyệt Diệp cũng được, Nguyệt Thần cũng được, đều là hai người anh nó đã ở chung suốt 16 năm, nhưng những gì nó biết lại hoàn toàn không phải là bộ dạng “chân thật” của họ!
“Buông tôi ra! Buông tôi ra! Làm ơn buông tôi ra đi ──!!!”
Lịch Ương tê tâm liệt phế kêu to, mãnh liệt giãy dụa lui về phía sau muốn thoát khỏi trói buộc của Nguyệt Thần, bởi vì dùng sức quá mạnh mà toàn thân trần trụi ngã trên sàn nhà, thống khổ nức nở nghẹn ngào.
35 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Xoa khóe miệng bị đánh của mình, tâm Nguyệt Thần, đóng băng mười phần!
“Alo? Mẹ? Mọi ngươi sao lại đột nhiên để cho Nguyệt Diệp chạy về thế?”
Bên kia điện thoại chỉ có tiếng thở dài.
36
“Nguyệt Diệp, mày đi ra cho tao!” Trời vừa sáng, Nguyệt Thần lập tức không thể nhịn được đá cánh cửa.
Hai người cứ như vậy bừng tỉnh khỏi giấc ngủ, Lịch Ương sợ hãi trước những dấu vết loang lổ trên thân thể, sợ hãi Nguyệt Diệp trước mặt, sợ hãi Nguyệt Thần ngoài cửa.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Một cái tát giáng thật mạnh đến, người ba đó dường như không dễ gì mà tha thứ được.
38 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Mỗi khi Nguyệt Diệp vuốt ve vết sẹo của chỉ khâu màu đỏ sẫm trên ngón út tay trái của mình, tâm của hắn, rất nhanh sẽ bay trở về một nơi rất xa rất xa…
“Lịch Ương, dọn cho sạch mấy cái bàn này đi, tiệm sắp đóng cửa rồi.
39 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
Trên công trường bụi mịt mù là thân ảnh cháy nắng ướt mồ hôi của Lịch Ương.
40 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit Tiểu Vân + Beta …
2+! [40 ]
Nó đã cao lên rất nhiều…
Nó so với trước kia gầy yếu hơn rất nhiều…
Trong mắt của nó chỉ còn sự đề phòng…
“Lịch Ương…” Nguyệt Diệp gắt gao bấm chặt vào ngón út tay trái, đau đớn như muốn chặt đứt! Cái đau đó, là năm năm trước Lịch Ương lưu lại, là thống hận nguyền rủa! Năm năm này, cả ngày lẫn đêm đều tra tấn hắn.