81 Chương 81 TÀI BẮN CUNG Thân binh mang tới một cây cung lớn giao cho Vệ Hưng, mọi người đều biết Vệ Hưng vốn xuất thân là điện tiền thị vệ(1), thân thủ nhất định bất phàm, thấy anh ta cầm cung liền biết rằng anh ta nhất định muốn bắn thát tử lập uy, nhất thời đều trở nên yên lặng, chỉ muốn nhìn xem đại tướng quân Giang Bắc mới nhậm chức rốt cuộc có năng lực gì.
82 Chương 82 TRỞ VỂ Trên thuyền, chư tướng đều choáng váng, thấy Thường Ngọc Thanh đột nhiên chuyển hướng bắn về phía mình, trong lúc nhất thời đều không kịp phản ứng, tất cả đều sững sờ bất động.
83 Chương 83 DANH KIẾM Đường Thiệu Nghĩa ngẩn ra, nhìn về phía A Mạch, kinh ngạc nói: “Ở Thịnh Đô?” A Mạch gật đầu: “Phải, ở Thúy Sơn, hơn nữa dường như còn có quan hệ với ai đó ở trong triều, một mặt cấm quân tìm bắt anh ta, nhưng cũng chính người của cấm quân đến cứu anh ta đi.
84 Chương 84 HỒI DOANH A Mạch nghe anh ta nói như thế, cảm thấy ngoài dự liệu của mình liền liếc mắt nhìn Đường Thiệu Nghĩa một cái, cười nói: “Đại ca cũng cảm thấy như vậy sao? Vậy mà ta cứ nghĩ đại ca là người trung hậu, nhất định sẽ thấy anh ta là người tốt!” Đường Thiệu Nghĩa cười cười, vẫn không nói gì.
85 Chương 85 THỂ DIỆN Thất doanh cách đại doanh quân quân Giang Bắc chỉ vài đỉnh núi, cỗ ngựa của Đường Thiệu Nghĩa cho nàng vốn là một con ngựa tốt, hơn nữa A Mạch lại thúc ngựa phóng như điên, trời chưa tối đã về đến quân doanh.
86 Chương 86 CHUI ĐẦU VÀO LƯỚI A Mạch biết tính nết Từ Tĩnh, thấy ông ta nói vậy biết có hỏi tiếp cũng không hỏi được gì, nên cũng không hỏi lại, chỉ lẳng lặng gia tăng cường độ huấn luyện trong doanh.
87 Chương 87 PHÂN LY Ngày mười bảy tháng ba, quân Giang Bắc rời núi Ô Lan hành quân tới thành Hán Bảo. Thịnh Nguyên năm thứ hai, sát tướng Bắc Mạc Thường Ngọc Thanh lĩnh quân tấn công thành Hán Bảo, sau đó từng hạ lệnh đồ thành, trong thành, quân dân Nam Hạ hầu như chết hết không còn một ai, từ đó, Hán Bảo biến thành một tòa thành trống.
88 Chương 88 MAI PHỤC Lâm Mẫn Thận nhất thời nói không ra lời, chỉ nhìn A Mạch chằm chằm, nhìn một lát thấy vẻ mặt A Mạch không giống như đang nói dối, cuối cùng cũng đành phải tiếp nhận tin tức Từ Tĩnh không ở trong quân là sự thật.
89 Chương 89 PHỤC KÍCH Lâm Mẫn Thận ngẩn ra, mấy thân binh bên cạnh A Mạch đã đánh khẽ vào người anh ta, Lâm Mẫn Thận theo bản năng trầm bả vai xuống, đưa một tay lên bả vai của mình, ngón tay nhanh chóng nắm lấy cổ tay của người nọ, đang muốn phát lực thì lại thay đổi chủ ý, vội dấu dấu diếm diếm buông lỏng bàn tay, tránh né tượng trưng vài cái rồi để mặc ấy thân binh kia trói anh ta lại, ngoài miệng vẫn thấp giọng cả giận nói: “Mạch Tuệ! Ngươi muốn làm gì!” A Mạch không quay đầu, chỉ thấp giọng quát: “Bịt nốt miệng hắn lại cho ta!” Thân binh lại tiến lên tùy ý tìm một mảnh vải bố nhét vào miệng Lâm Mẫn Thận, Lâm Mẫn Thận chỉ thấy trong miệng tràn đầy vị tanh tưởi, khiến anh ta thiếu chút nữa thì lăn ra hôn mê bất tỉnh.
90 CUỐN THỨ TƯ Chương 90 VÂNG MỆNH Thịnh Nguyên mùa xuân năm thứ tư, Mạch soái theo Vệ Hưng ra khỏi núi Ô Lan tấn công quân Bắc Mạc, cách Thái Hưng hơn hai trăm dặm, cho quân mai phục tại khe núi Vô Danh suốt ba ngày, sắp sẵn quỷ kế, dùng hỏa tiễn thật tài tình, phá ba vạn kỵ binh tinh nhuệ của quân địch, trong khe núi xương trắng chồng chất, vì thế mà được gọi là Bạch Cốt Hạp.
91 Chương 91 GIẰNG CO A Mạch toàn thân căng thẳng, trong đầu tức thì xuất hiện vài ý niệm, biết lần này nếu quay lại sau trận sẽ hoàn toàn không tìm được đường sống, không còn cách nào khác, đành cắn răng đứng lại nghênh đón đoàn người của Thường Ngọc Thanh.
92 Chương 92 ĐÁNH CHẾT Trong lòng Thường Ngọc Thanh khả nghi, nheo mắt lại cẩn thận quan sát thần sắc A Mạch: “Ngươi đưa ta ra khỏi trận? Không sợ bị người khác tố cáo ngươi thông đồng với địch sao?” A Mạch vừa muốn trả lời, lại đột nhiên ngẩng đầu, đưa một tay lên bưng mũi.
93 Chương 93 Ở CHUNG Khi A Mạch mở mắt ra thì đêm đã rất khuya rồi, bầu trời đêm sâu thăm thẳm được phủ đầy những ngôi sao lấp lánh, ánh lam nhạt xuyên thấu qua tán lá trải ra xung quanh có chút loang lổ.
94 Chương 94(1+2) PHÁ KẾ A Mạch lên tiếng tiếp lời: “Chỉ mong ngày khác dân chúng Bắc Mạc của ngươi bị tiêu diệt, ngươi cũng có thể bàng quan như thế!” Thường Ngọc Thanh nghe xong rất tức giận, trong mắt chợt lóe lên tia sát khí, A Mạch đang đề cao tinh thần cảnh giác, thì lại thấy anh ta bỗng mỉm cười, chỉ nói: “Ngươi đúng thật vẫn chỉ là một nữ nhân mà thôi.
95 Chương 95 RÚT QUÂN Ngay sau đó, Thường Ngọc Thanh một mình rời đi, A Mạch đợi một lúc rồi mới lấy ra từ trong tủ một bộ quần áo nam giới, chẳng buồn quan tâm xem xấu đẹp hay cũ mới, chỉ cần khoác được lên người, sau đó lén lút lẻn ra khỏi nhà ra đến bờ sông, đi ngược lên vùng thượng lưu.
96 Chương 96 NGHỊ HÒA A Mạch gật đầu, xoay người quay trở về doanh trại. Trong doanh, mặc dù từ miệng của Trương Sĩ Cường, mọi người đã biết A Mạch bình an trở về, nhưng khi thực sự nhìn thấy nàng vẫn không nén được một phen hoan hô kích động, ngay cả Hắc Diện ngày thường vốn rất kiệm lời, hôm nay cũng cười ngoác cả miệng, nói gì đến đám người Lý Thiếu Hướng và Vương Thất, tất cả mọi người đều cười hì hì vây quanh A Mạch, hỏi han nàng chuyện trải qua mấy ngày vừa rồi, A Mạch lại đem những lời nửa thật nửa giả đã nói ở trong trướng của Vệ Hưng nói lại một lần nữa, mọi người nghe xong đều vừa sợ lại vừa thán phục, nói rằng A Mạch đúng là có số cát nhân thiên tướng, lần này đại nạn không chết tất sẽ được hưởng phúc đến cuối đời.
97 Chương 97 DẠ YẾN Trung tuần tháng năm, tiết trời đã vào hạ, cuối cùng quân Giang Bắc cũng đã đến ngoại thành Thái Hưng. Bắc Mạc vì muốn thể hiện thành ý nghị hòa, nên đã cho Chu Chí Nhẫn lãnh binh lui về phía bắc một trăm dặm, để quân Giang Bắc vào thành Thái Hưng.
98 Chương 98 THỔ LỘ TÂM CAN Đợi cho bữa tiệc chấm dứt, Vạn Lương và Vệ Hưng đưa Thương Dịch Chi trở về, các chư tướng còn lại tự mình trở về thành phủ. A Mạch lên ngựa, cùng Đường Thiệu Nghĩa và Lâm Mẫn Thận sóng hàng ngang mà đi.
99 Chương 99 HỨA HẸN Theo cửa sau ra khỏi phủ của Thương Dịch Chi, A Mạch một mình đứng trong ngõ nhỏ hồi lâu mới khẽ buông ra tiếng thở dài. Bầu trời đêm nay dát đầy ánh sáng của trăng sao, ánh trăng dọi xuống in bóng nàng gấp khúc ở góc tường.
100 Chương 100 MUA SẮM A Mạch nghe vậy thì sững sờ, ngoài phòng, Lâm Mẫn Thận cười khẽ hai tiếng, rồi bỏ đi. Dùng xong bữa điểm tâm, Đường Thiệu Nghĩa quả thực tìm đến, rụt rè đề nghị A Mạch cùng ra ngoài đi mua vài thứ với mình.