41 Người cưỡng chế bước vào trong nhà từ bên ngoài này tên là Tôn Chí Kim, là bạn học thời cao trung của Trương Bá Nhân.
Chính vì cái người ta nói người thế nào thì sẽ tìm được đúng người thế ấy, hắn và Trương Bá Nhân cũng như nhau tức là chỉ biết ở lỳ trong nhà ăn bám cha mình, thân mình tốt nghiệp đã rất nhiều năm rồi, thế nhưng đến tận bây giờ vẫn không chịu đi ra ngoài tìm việc làm, không phải ngại khổ mà là ngại mệt.
42 Lưu Kim Long và Khúc Triệu Ba nghe xong cũng bán tín bán nghi, chỉ có điều thấy đáng vẻ Trương Bá Nhân và tôn Chí Kim này một chút cũng không giống như đang đùa giỡn, cho nên lúc hai người bước vào nhà, ít nhiều gì trong lòng cũng có chút thấp thỏm không yên.
43 "A. . . Tôi muốn báo án, có giết người, ở số 56 khu vực Dương Loan, nếu có thể thì các anh nhất định phải đến đây nhanh một chút!"
Trương Bá Nhân run rẩy cầm điện thoại báo án, sau đó hắn lại lo lắng trốn ở trong một góc phòng ngủ, vô cùng kinh sợ nhìn chăm chăm vào cánh cửa phòng đã yên tĩnh trở lại.
44 Quỷ vực không hình không bóng cứ như vậy mà bao trùm lên cả gian nhà, Hạ Thiên Kỳ phun ra một làn khói thuốc dày đặc, một đôi mắt mang theo sát khí cuồn cuộn lúc này đã biến thành màu ngọc lục bảo sâu thẳm.
45 Có điều với những chuyện như thế này, trong mắt hắn thì thật hay giả trái lại cũng có mối liên quan không quá lớn, dù sao đi nữa thì hắn cũng không thật sự muốn thực hiện lời hứa của mình, tỏ ra tốt bụng mà buông tha cho một con quỷ vật giết chóc tàn nhẫn.
46 *Nguyên văn: 懵逼 ( ‘měng bī’) = bày tỏ sửng sốt, trợn tròn mắt. Dùng cho việc không biết làm sao bây giờ, sững sờ ngây ngẩn cả người.
_______________________
Rồi không nói lại cho Tăng Vũ biết, Hạ Thiên Kỳ lập tức rời khỏi thành phố Phong Hướng, sau vài lần thuấn di loanh quanh nơi này, hắn đã tiến vào phạm vi của quảng trường Long Đằng.
47 Sáng sớm hôm sau, Hạ Thiên Kỳ tức tốc mặc quần áo vào rồi trốn thoát khỏi phòng ngủ, trong lòng thậm chí còn không dám nghĩ lại chuyện xảy ra tối hôm qua.
48 "Về cách mà Minh Phủ bố trí từng khu vực thế này thì phải nhìn trên hai điểm, một là thiên bẩm thế nào, hai chính là xem xét xem anh có quan hệ hay không.
49 "Là Phùng Hòa Chương của quảng trường Hứa Viễn và Lưu Hạ của quảng trường Chính Gian, hai người bọn họ cũng xem như là người quen cũ của anh em chúng tôi, cho nên mới không nhận lời gia nhập với bên Triệu Mãn Sơn.
50 Ngược lại cũng không thể trách những giám đốc này chạy tứ tung như ngựa đực, dù sao thì với vị trí của bọn họ được đặt trong hoàn cảnh này, bản thân muốn thì cứ khiến bọn hắn phải tìm chỗ để phát tiết.