21 Đồ để túi nào?
Hỏi cộc khi ném mạnh Jaejoong lên giường trong khi hơi thở của cậu vẫn còn yếu ớt. Yunho cảm thấy đầu mình đang bốc khói khi nhìn con người mềm nhũn trên giường kia.
22 Trong thùng rác công cộng, thứ đồ rẻ tiền thì phải đến những nơi rẻ tiền để tìm!
Anh!… Anh không thể nói một câu tử tế sao?
Nhặt lấy chiếc nhẫn và nắm chặt nó trong lòng bàn tay, Jaejoong không biết phải nói với con người này bằng lời lẽ nào cho đúng.
23 Woa! Jaejoong giỏi quá, con khéo tay thật đấy! – bà Sung gật đầu vừa ý khi nhìn thấy đĩa hải sản thơm ngon được mang lên bởi Jaejoong và bên cạnh là cái cười tự hào của Minwoo.
24 Ưm…
Ánh sáng chói lóa của ánh bình minh buổi sáng khiến Yunho nhíu mày khó chịu. Đêm qua hắn đã quên kéo rèm để bây giờ giấc ngủ ngon lành bị vài tia nắng yếu ớt phá đám.
25 Em đến đây làm gì?
Bỏ tay Min Ah ra khi cả hai đã đứng một khoảng cách khá xa với Jaejoong, Yunho chẳng thể hiểu nổi cô đến đây làm gì trong khi lịch trình của cô trong một tháng tới hoàn toàn không xuất hiện hai chữ Jeju.
26 “CỘP”
Ya thầy Jung! Nghe nói thầy và gia đình chồng đi Jeju nghỉ mát hả? Woa tôi ngưỡng mộ thầy thật đấy, có một nơi quá hoàn hảo để an hưởngg cuộc đời rồi.
27 “SOẠT SOẠT”
Ngước nhìn tòa nhà cao chọc trời trước mặt, Hyunbin cảm thấy đôi tay mình đang run rẩy. Anh không muốn bước vào đó nhưng nó lại là con đường duy nhất khiến anh có được những gì mình muốn, có thể đảm bảo được cuộc sống của anh và Jaejoong sau này, có thể đối đầu với Yunho nếu hắn có ý định giữ Jaejoong lại.
28 Chuyện này là sao? – ông Jung ném tờ báo lên bàn ngay khi bảo Yunho đến phòng mình.
Ba muốn con giải thích cái gì? Tất cả được ghi trong đó hết rồi! – Yunho cũng bực bội không kém, mọi thứ đang đảo lộn trong đầu hắn từ khi nhìn thấy Jaejoong bình thản cùng Hyunbin ra ngoài, hắn chẳng biết bản thân nên có phản ứng như thế nào nữa – Ngay từ đầu, ba đã không cấm con qua lại với Min Ah!
Nhưng điều đó không có nghĩa ba muốn con lên báo như thế này.
29 “Vâng! Con và Jaejoong sẽ ở lại bệnh viện, ba và mẹ cứ yên tâm. Jaejoong chỉ bị suy nhược nên ngất đi. Sáng mai chúng con sẽ về”.
“………”
Không có sao đâu, Ba và em đừng lo.
30 “Chúc quý khách ngon miệng!”
Jaejoong từ nãy giờ vẫn cúi đầu không nói, làm sao ngon miệng được khi hôm nay cậu phải nói một điều sẽ khiến Hyunbin đau lòng, sẽ khiến anh giận và thậm chí hận cậu.
31 Còn đau không?
Xoa nhẹ lối vào của Jaejoong và đẩy thêm thuốc vào trong cho cậu, Yunho cảm thấy tội lỗi đang giết chết mình. Tại sao hắn lại nặng tay như vậy, tại sao hắn lại tàn nhẫn như vậy khi biến Jaejoong thành người gián tiếp cùng hắn phá hủy sinh linh đang nằm ngoan trong khoang bụng.
32 “Chúng ta cần nói chuyện!”
Đó là những gì Yunho nhận được trong buổi sáng làm việc của mình. Hắn biết Min Ah sẽ gọi và muốn có một cuộc nói chuyện với hắn.
33 “……. ”
Cám ơn ông! Tôi nghĩ rằng ông sẽ thấy thanh thản hơn vì điều đó!
Đặt điện thoại xuống bàn, hắn nghiên đầu nhìn tấm ảnh cưới được đặt ngay trên bàn làm việc của hắn.
34 Tổng giám đốc…
RA NGOÀI! RA NGOÀI NGAY CHO TÔI!
Ném xấp hồ sơ về phía cửa khi nhìn thấy thư ký của mình. Yunho đang phát điên, hắn điên loạn bởi những ý nghĩ xấu xa của chính mình, hắn cảm thấy bản thân thật hèn hạ khi phá hủy sinh linh nhỏ bé đó.
35 ANH BA! ANH CÓ THAI! THẬT KHÔNG?
Ừ! – Jaejoong cười hạnh phúc – Anh cũng như em, rất ngạc nhiên! Anh thật sự không tin đấy! Anh rất vui… Chưa bao giờ anh biết đến cảm giác này! Yunho cũng vui… Anh ấy không biết phải nói gì ngoài ôm anh…
Chúc mừng anh! Em chúc mừng anh! Vậy em sắp được làm cô rồi! Ha ha ha! Em mừng quá anh ba àh! Mẹ và chị hai biết anh sống hạnh phúc như thế này chắc chắn sẽ được yên lòng.
36 Ah! Cậu để tôi làm cho! Cậu đi nghỉ đi.
Maya vội giành lấy rổ rau từ tay Jaejoong về phía mình, cậu mang thai là một chuyện lớn và bác sĩ đã dặn dò rất kỹ rằng trong những tháng tới cậu phải nghỉ ngơi thật nhiều cũng như ăn uống bổ dưỡng để có sức cho cả mẹ và con.
37 “RẦM”
Cô ta làm cái quái gì thế này? Thư ký Song! Gọi Shin Min Ah đến đây, NGAY LẬP TỨC!
Hàng loạt cuộc điện thoại vang lên đánh thức một kẻ vẫn còn chưa thoát khỏi cơn say do chính mình tạo ra.
38 Ôi cái đầu tôi…. ôi…
Bà Jung rên lớn khi đầu bà đau như búa bổ sau khi tỉnh dậy. Cơn giận vẫn còn đang chực chờ trong lòng và mỗi khi mở mắt, bà lại nhớ đến những lời nói hỗn xược của Min Ah.
39 Cám ơn anh!
Jaejoong cười gượng khi người phục vụ đem nước ra cho cả hai, bây giờ cậu mới nhìn kỹ con người đang ngồi trước mặt mình. Anh hôm nay sang trọng trong bộ vest đen lịch lãm, tóc được cắt ngắn hơn và đôi mắt u buồn hơn.
40 Đêm
Trời vẫn còn được bao phủ bởi màn đêm yên tĩnh nhưng sóng gió chưa một lần buông tha trái tim đã vượt quá sực chịu đựng của Yunho. Hắn đã tỉnh giấc sau một giấc ngủ đầy mộng mị, rượu không khiến hắn mê đi với những giấc mơ tự huyễn hoặc mình, nước hoa và mùi phụ nữ đã được tẩy sạch bởi bàn tay thơm mềm của Jaejoong, cơ thể hắn được sưởi ấm bởi chiếc áo ngủ bằng bông to sụ và trên hết là đôi tay nhỏ vẫn lặng lẽ đặt lên bụng hắn.