Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Yêu Phụ! Thật Ra... Ngươi... Có Bản Lĩnh Gì? Chương 24: Chương 24

Chương trước: Chương 23: Chương 23



Ánh mặt trời lại một lần nữa được treo trên bầu trời xanh thẳm, bên ngoài kia từng đoá hoa nhẹ nhàng bung cánh khoe sắc thắm chào một ngày mới.

Bên trong Thập Lục điện như đang tái diễn lại tình cảnh mấu chốt của ngày hôm đó.

- Ngươi... Thu Thiền? Ngươi còn sống?

Vân Không sư thái cúi người chào một cái coi như hành lễ, bởi vì Chu Tước quốc xưa nay rất mực tôn quý phật tử của phật môn nên tiên vương khi còn tại vị đã ban lệnh miễn trừ cho các đại sư hành đại lễ khi gặp hoàng thất.

- Hoàng hậu nương nương, bần ni thật sự là Thu Thiền năm xưa, nô tỳ không chết.

Chiêu Nghiên thái hậu cả người run lên, bà đứng dậy khỏi ghế phượng cao cao dần bước xuống bậc thềm.

- Thu Thiền, ngươi còn sống vì sao hai mươi năm rồi ngươi không trở về cung?

Nghe được câu hỏi này, Vân Không sư thái cảm thấy vô cùng tội lỗi, không thể tiếp tục đứng vững trên đất mà quỳ xuống hành đại lễ:

- Nương nương, nô tỳ có tội. Nô tỳ đáng chết!

- Ngươi... đứng lên, nói rõ! - thanh âm thái hậu lúc này hơi run rẩy, bà liếc nhìn qua Nam Cung Nhược Giai đang quỳ dưới đất song lại không nói gì.

Vân Không sư thái ân hận kể lại chuyện năm xưa... bà chỉ vì một chút lợi cá nhân liền cùng nha hoàn năm đó của Dương quý phi tráo đổi hoàng tử... sau khi mọi chuyện thành công thì Dương quý phi kia lại sai sát thủ giết người diệt khẩu, may mắn bà được sư phụ của Âm Nhu cứu cho một mạng, từ đó liền gửi thân cửa Phật mong sớm ngày rửa sạch tội lỗi. Tuy nhiên, lỗi bà phạm phải đã quá nặng nề, lại tích tụ trong tâm nhiều năm nên thường sinh ra bệnh tật....

Sau khi nghe Vân Không kể rõ, thái hậu Chiêu Nghiên trợn trừng hai mắt tỏ vẻ không thể nào tin được nhưng lúc này trong lòng lại vô cùng sáng suốt...

Vì sao Dương quý phi lại yêu thương Cảnh Hạo?

Vì sao Dương quý phi lại nghiêm khắc với Hạo Nhiên?

Vì sao Dương quý phi lại luôn trước mặt mọi người không thương tiếc mà còn phạt nặng Hạo Nhiên?

Vì sao khi biết Hạo Nhiên bị vu oan giá họa lại chỉ vắt khăn chùi nước mắt lại không giúp một lời?

Vì sao Hạo Nhiên bị chém trái tim mình lại nhói đau...

Hoá ra...

Hắn có phải là con ruột của bà ta đâu?

Ha ha ha.

Chiêu Nghiên ơi ngươi thật là ngốc! Hai mươi năm trời nuôi con của người ta lại bạc đãi con ruột của mình. Xem nó là cái gai hận không thể

Loading...

Xem tiếp: Chương 25: Đại Kết Cục

Loading...