Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Yêu Phụ! Thật Ra... Ngươi... Có Bản Lĩnh Gì? Chương 20: Chương 20

Chương trước: Chương 19: Chương 19



- Bình Nam vương gia, Bình Nam vương phi tới!

Mọi người trong yến tiệc xôn xao đôi chút rồi cũng trở về trạng thái ban đầu.

Cảnh Hạo Nhiên cùng Nam Cung Nhược Giai sóng vai nhau bước vào trung tâm của bữa tiệc, nàng chú ý quan sát các khách đã ngồi yên vị trí, trong lòng thầm lắc đầu lè lưỡi... làm gì mà lại có thể trang điểm loè loẹt thế kia? Không phải mô típ trang điểm ở cổ đại đều tốn phấn tới như vậy?

- Nhi thần tham kiến Mẫu hậu, mẫu phi. Tham kiến hoàng thượng.

Cảnh Hạo Nhiên cúi người hành lễ, Nan Cung Nhược Giai đứng một bên cũng học theo hắn gập người xuống nhưng mà nàng lại không có lên tiếng.

Thái hậu tỏ vẻ ghét bỏ hừ lạnh một tiếng, đó là một vị phu nhân cao quý, cả người dát hai màu vàng đỏ, mũ phượng uy nghiêm ngồi ở chính giữa bàn tiệc. Bên phải là Dương quý phi - cũng là mẫu phi của Cảnh Hạo Nhiên. Bà ta nhàn nhạt ''Ừ'' một tiếng:

- Hoàng nhi miễn lễ.

Lẽ ra bà ta nên là thái phi mới phải nhưng do một số lý do gì đó vẫn được gọi là Dương quý phi, điều này khiến thái hậu vô cùng khó chịu. Dương quý phi... cứ tưởng là con dâu bà không đấy chứ!

Cảnh Hạo cười xả giao:

- Hoàng huynh, hoàng tẩu mau miễn lễ, cùng ngồi xuống đi, yến tiệc sắp bắt đầu rồi!

Người cùng một nhà mà lại trở nên xa lạ như thế sao? Nam Cung Nhược Giai thầm nghĩ. Lúc này nàng biết được cuộc sống của Cảnh Hạo Nhiên cũng không vui vẻ gì.

- Ngồi đi. - Cảnh Hạo Nhiên ân cần nói.

Lúc này mọi người mới chú ý đến nhan sắc khuynh thành của vị Bình Nam vương phi kia, mặc dù nàng không trang điểm son phấn nhưng lại vô cùng xinh đẹp, mày liễu mắt phượng, môi đỏ như son, da trắng tựa tuyết, là một vẻ đẹp thanh cao, thoát tục. Đặc biệt là kiểu tóc nàng búi hôm nay có phần đặc biệt nên càng khiến mọi người chú ý.

Nhiều phi tử nhìn thấy ánh mắt rồng của Cảnh Hạo cứ chăm chăm nhìn vào Nam Cung Nhược Giai thì không nhịn được mà vò nát khăn mặt trong tay. Nàng ta có gì đẹp chứ!

Cảnh Hạo Nhiên cũng phát hiện sự tình không đúng bèn khẽ ho.

Cảnh Hạo trấn tĩnh, lại nở một nụ cười, hắn giơ tay hướng hai vị sứ giả giới thiệu:

- Hoàng huynh, hai vị đây chính là sứ giả cửa Thanh Long quốc. - hắn lại hướng Cảnh Hạo Nhiên giới thiệu - Đ y là Hoàng huynh của trẫm Bình Nam vương.

Hai vị sứ giả Hoàng Hưng và Hoàng Ly không hẹn mà cùng nói:

- Đã gặp vương gia nhiều lần.

Lời vừa nói ra khiến mọi người có mặt đều hít một ngụm khí lạnh. Bình Nam vương cư nhiên có quen biết với sứ giả? Đây không phải lần đầu tiên Thanh Long quốc phái sứ giả đến hay sao?

Biểu hiện này khiến Dương quý phi vô cùng hài lòng.

Cảnh Hạo Nhiên không phải tên ngốc, hắn đương nhiên biết được lần này đi ắt không có đường trở lại. Bàn tay hắn nắm chặt lấy tay Nam Cung Nhược Giai, giữ giọng điệu bình tĩnh:

- Hai vị chắc có lẽ đã lầm, ta đây là lần đầu tiên nhìn thấy hai vị.

Nhận được ánh mắt của Dương quý phi, Hoàng Hưng và Hoàng Ly liền phụ họa:

- Ôi.. có thể chúng ta đã lầm. Xi lỗi xin lỗi.

Để cứu vớt bầu không khí đang ngưng trọng, Cảnh Hạo bèn sai người rót thêm rượu, tự mình nâng chén:

- Nếu đã là hiểu lầm vậy cũng đừng nghiêm trọng quá, chúng ta uống rượu thôi. Hai vị sứ giả, uống cùng trẫm một chén.

Lượt tiếp theo đều là những phi tử nịnh hót cũng thay hoàng thượng kính rượu, lại nói những lời tâng bốc lẫn nhau...

Từ đầu đến cuối, Thái hậu vẫn không hé ra nửa lời. Nhưng trong lòng bà tại sao lại dâng lên một cảm xúc bất an, vả lại, bà còn thấy được Cảnh Hạo Nhiên rất giống một người... lẽ nào bà tuổi cao nên hoa mắt?

Yến tiệc diễn ra được một nửa bỗng bên ngoài truyền vào tiếng thị vệ:

- Hoàng thượng, thuộc hạ có chuyện cần bẩm báo.

Cảnh Hạo tiêu sái ngẩng đầu lên, nói:

- Có chuyện gì?

Tên thị vệ cúi đầu:

- Thần xin phép được phủ nhĩ.

- Chuẩn!

Tên thị vệ đem mọi chuyện xảy ra nói lại toàn bộ cho hắn nghe, Cảnh

Loading...

Xem tiếp: Chương 21: Chương 21

Loading...