21 Chap 8 : Trở lại môt ngày làm việc ở tập đoàn Lý Đoàn đầy ắp áp lực và công việc. Còn Tuệ Lâm, sau những cuộc ăn chơi lêu lỏng một thời gian dài. Tiền vẫn còn chật trong tài khoản nhưng cô nàng cũng bắt đầu thấy chán.
22 - Không. Em vừa mới tới. - Hôm nay anh vừa giao hàng ột công ty lớn. Rủ em đi ăn kem như mấy lần đã hứa lèo ! Không giận anh chứ hả cô bé ? - Em không phải cô bé.
23 - Không. Nhưng cứ thử mềm mỏng chút đi. Sẽ nhận ra được những nét đáng yêu của cô ấy. - Vậy là cậu đã nhận ra rồi hả ? - Không hẳn. - Mà tớ thấy cậu cũng vậy.
24 Chap 9 : Ngày đầu tiên đến làm việc, theo địa chỉ và chạy xe đạp điện Asama màu đen. Không hiểu cô nàng tại sao lại chọn loại phương tiện này. Có lẽ là để khoe giày.
25 - Về nhà rồi đây ! Tuệ Lâm uể oải bỏ túi xách xuống và nằm dài lên sofa than thở. Bảo Yến cũng thoát khỏi Yahoo nhanh chóng để chuẩn bị nghe cô bạn huyên thuyên về ngày làm việc đầu tiên.
26 Đó là Trang Khiết Nhã. Người con gái - Nguyên nhân Mạnh lãnh cảm trước tất cả các cô gái khác và đặt dấu chẩm lửng cho tình yêu của anh trong một thời gian dài.
27 Chap 10 : Đoàn Duy mở mắt ra, thì ra anh đã gục cả đêm ở trên bàn làm việc. Bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa của bà Quế. Duy nhăn mặt : - Mẹ tìm con chi sớm vậy ? Hôm nay con không tới công ty.
28 Tuệ Lâm thanh toán và bỏ những đôi giày vào túi xách. Đoàn Duy đứng nhìn cô làm từng công việc, cô nàng nhăn mặt : - Anh thôi cái nhìn đểu đó được không ? Lại muốn ăn tát tay à ? - Không.
29 Tuệ Lâm về tới nhà, Bảo Yến vừa dọn thức ăn lên bàn. Trông thấy đôi chân trần của Tuệ Lâm, Bảo Yến hỏi : - Trời ơi ! Lại mất giày ! - Ừ. - Ai là nạn nhân thế ? - Lý Đoàn Duy.
30 Chap 11: Một ngày mới bắt đầu, Duy lại bộ vòng quanh khu nhà mình. Anh không có thói quen chạy bộ lúc ở nước ngoài nhưng về Việt Nam, cảm giác nóng nực ít làm Duy có thể ngủ ngon giấc.
31 - Cuối cùng thì anh cũng đến ! Mặt Duy lạnh như băng, anh hỏi : - Chừng nào em bay ? - Không lâu nữa đâu. Em muốn tạm biệt anh. - Em đã là người có gia đình.
32 - Tôi hỏi anh tôi đẹp hay là tôi xấu ? - Ừ… thì đẹp. - Anh nói dối. Anh đã không nhìn vào mắt tôi để trả lời. - Cô điên hả ? Sao cô phải bắt người khác làm theo lời nói mình muốn.
33 - Có trời đất làm chứng, trải qua bao nhiêu khó khăn Anh mới biết là anh yêu em rất nhiều. Anh hứa, nếu có một điều ước, anh sẽ ước thời gian quay trở lại, để anh có thể yêu em sớm hơn.
34 Chap 12: Một cái ôm không nói lên bất cứ điều gì nhưng nó có thể kéo lại gần lại những cái đầu cứng luôn muốn đối chọi nhau. Cũng khá lâu kể từ sau cái ôm đó, hai tuần lễ rồi còn gì.
35 - 4h là cô nàng ra khỏi công ty. Bọn tớ đi ăn kem Fanny. Thôi, để về nhà chuẩn bị. Về sau nhé ! Đoàn Duy im lặng không nói gì cả. Nhưng anh chàng cảm thấy không vui với trò đùa của Tiến Mạnh.
36 - Xin lỗi. Tôi có việc gấp ! Khiết Nhã buồn bã bỏ đi. Cô biết thời gian nhìn thấy Tiến Mạnh và cuộc sống xung quanh sắp khép lại. Cô biết rằng tình yêu dành cho Tiến Mạnh vẫn còn rất mãnh liệt nhưng cũng chính vì lẽ đó mà Khiết Nhã không nở để Tiến Mạnh gắn bó với một người sắp phải bị mù vĩnh viễn như cô.
37 Chap 13: Chuyện có vẻ như đã trở nên căng thẳng. Khiết Nhã tỉnh lại thì thấy cô đang nằm trong bệnh viện, bác sĩ Khải An vẫn đang ở bên cạnh cô. Trông thấy Khiết Nhã tỉnh lại, anh chàng mừng như sắp mếu : - Cô đã tỉnh lại rồi.
38 - Giải thưởng là gì? - Chỉ đơn thuần là một kỉ niệm chương và một số tiền đủ để cậu tiêu xài. - Có thế thôi à ? - Và hơn hết. Biết đâu cậu sẽ tìm được người lí tưởng ở đây.
39 Từ hôm bị thất bại trong vụ bị trả lại hàng, Duy và Trần Kiên không còn thân thiết chú chú cháu cháu như trước. Nhưng anh vẫn dành cho ông sự tôn trọng bởi ông vẫn là người giúp nhiều hơn phá đối với tập đoàn Lý Đoàn của gia đình anh.
40 Chap 15: Đà Lạt mùa đông lạnh thật lạnh. Dù đã sống xa xứ nhiều năm nhưng Duy vẫn cảm nhận được cái lạnh mùa đông ở Việt Nam luôn có những độc đáo riêng.