21 Dịch: Thanh DạBa ngày tiếp theo, Mạnh Phi Phàm mở cuộc họp trong suốt ba ngày đó, còn Phương Trạm Hoành cũng chạy móc nối các mối quan hệ suốt ba ngày, nhưng vẫn không có chút tiến triển nào.
22 Dịch: Thanh DạDì Lưu đã quay trở về Giang Thành vào buổi chiều. Cả một căn biệt thự to lớn của nhà họ Mạnh, nhưng chẳng có lấy một người để trò chuyện, lúc Diệp Giai Ngưng cảm thấy buồn chán đến cực độ thì mẹ cô gọi điện thoại đến.
23 Dịch: Thanh DạNgày hôm sau khi trời vừa sáng, Phương Trạm Hoành dẫn theo nhóm lễ tân của công ty chạy ngay đến biệt thự nhà họ Mạnh để bắt đầu công việc.
24 Dịch: Thanh DạTống Hồng rón rén đi đến bên hồ nơi Diệp Giai Ngưng đang loay hoay. Lúc vừa đến gần Diệp Giai Ngưng, cô ta cất giọng vô cùng hoảng hốt, tiếng thét cực kỳ lớn: “Có rắn! Có rắn!”Cùng lúc đó, cô ta giả vờ bị trượt chân, cả người rơi xuống hồ, một tay đưa lên bắt lấy góc váy của Diệp Giai Ngưng, dùng sức kéo cô xuống nước.
25 Dịch: Thanh DạDiệp Giai Ngưng cảm thấy có một dòng khí mạnh đang bốc ra giữa hai người. Lúc cô ngẩng đầu lên, cô thoáng nhìn thấy trong ánh mắt của Mạnh Phi Phàm chợt lóe lên sự tàn nhẫn.
26 Dịch: Thanh DạDiệp Giai Ngưng lê cơ thể mệt mỏi quay trở về phòng khách ở lầu hai, nằm dài trên ghế sofa, cô gọi điện thoại cho Phương Phương, bảo cô ấy lên đây đón cô.
27 Dịch: Thanh DạTống Hồng im lặng ngồi ăn sáng, nỗi buồn bực vô tình lộ ra của Mạnh Phi Phàm đã để cho cô ta nắm bắt được. Cô ta tính toán sắp đặt tỉ mỉ tất cả mọi chuyện, tốn biết bao công sức để đến gần Mạnh Phi Phàm, nhưng người tính không bằng trời tính mà.
28 Dịch: Thanh DạMình bận quá không có thời gian làm pic chương này, nên vẫn để TEXT nha. Đây là lần thứ hai Diệp Giai Ngưng đến phòng làm việc của Mạnh Phi Phàm.
29 “Chứng nhớ mãi không quên có liên quan đến chuyện này sao?” Ánh mắt của Mạnh Phi Phàm trở nên mơ màng. Cuộc điện thoại lúc nãy của thám tử Tommy đã khiến anh phải đối mặt với sự thật một lần nữa.
30 Ở đầu dây bên kia, đối phương đột nhiên cúp ngang điện thoại của Mạnh Thục Viên, trong ống nghe chỉ còn tiếng tút tút dài đơn điện. Từ trước đến nay bà luôn là người cúp điện thoại của người khác, từ lúc nào lại để cho người khác tuỳ tiện cúp ngang điện thoại của bà.
31 Mạnh Thục Viên bước vào phòng với vẻ bênh váo, sau khi ngồi xuống ghế sofa rồi thì hấc cằm lên, nhìn vẻ mặt lúc trắng lúc xanh của Tống Hồng, “hừ” một tiếng, nói: “Tôi nghĩ chắc cô đây nghĩ tôi là vợ trước của giám đốc Mạnh chứ gì.
32 Dịch: Thanh DạDiệp Giai Ngưng lùi về sau hai bước, đầu óc trống rỗng, phải chờ một hồi lâu, cô mới bình tình nhìn rõ người đàn ông đang đứng trước mặt.
33 Dịch: Thanh DạLần này, không ngờ lại có thể kéo dài đến hai ba phút. Kỳ tích đã xuất hiện thật rồi!Bất ngờ có kết quả như vậy làm cho Mạnh Phi Phàm vui mừng khôn xiết.
34 Dịch: Thanh DạNhân viên lễ tân vội vàng gọi điện thoại cho thư ký tổng giám đốc trong tình trạng bàng hoàng và nghi ngờ. Chưa đến hai phút, thư ký Linda thở hồng hộc chạy thẳng đến lễ tân, lễ phép chào hỏi Tống Hồng, sau đó dẫn cô ta đi lên.
35 Dịch: Thanh DạCuối thu, thời tiết vào buổi chiều có hơi se lạnh, tại “Câu lạc bộ trà đạo” ngoại ô thành phố G. Một làn gió tươi mát thổi ngang qua rừng trúc xanh biếc, tạo nên những tiếng xào xạc.
36 Dịch: Thanh DạVề nhà hả? Diệp Giai Ngưng sợ hết hồn, ông Mạnh xấu xa nóng tính này từ lúc nào lại nở nụ cười dịu dàng thân thiết như thế nhỉ?Còn Nam Hạo lại đứng bên cạnh cô, cất tiếng nói ngờ vực: “Anh Mạnh vẫn khoẻ chứ.
37 Diệp Giai Ngưng vừa nhớ đến Nam Hạo liền ngồi dậy, vội vàng lục túi tìm điện thoại của mình, mở trang bạn bè trên Weibo. Nam Hạo không những gửi cho cô ngôi sao và mặt trăng, mà còn chúc cô ngủ ngon.
38 Dịch: Thanh DạViệc chữa trị cho Mạnh Phi Phàm đã bắt đầu có tiến triển tốt hơn, Diệp Giai Ngưng đúng lúc phải quay về Bestter báo cáo công việc. July tập trung nghe Diệp Giai Ngưng báo cáo công việc, ánh mắt đi từ khó có thể tin đến ngạc nhiên.
39 Dịch: Thanh DạCảng Thành, trong phòng làm việc của nhà họ Mạnh. Mạnh Vanh Thế cau mày lại, vẻ mặt bình tĩnh, nghe Mạnh Thục Viên lải nhải những lời hay ý đẹp về Mạnh Phi Phàm.
40 Dịch: Thanh DạKhi Mạnh Phi Phàm quay trở về Cảng Thành rồi, trong lúc Diệp Giai Ngưng đang nhẹ nhõm thở dài một hơi, thì đột ngột nhận được điện thoại của mẹ.