61 Cao Chí Viễn choáng váng, cả người như bị đánh trúng, sắc mặt của ông ta trong nháy mắt xám như tro tàn. Tả Thừa Nghiêu nói một câu vô cùng đơn giản đã rút cạn phần lớn sự tức giận của ông ta, sống lưng thẳng tắp bỗng co quắp mềm nhũn cả ra.
62 Sau khi Cao Ca ở sân bay nhìn thấy tin tức Cao Thị gặp chuyện không may, lập tức bỏ đăng kí, chạy về như điên. Vốn dĩ cũng bởi vì trời mưa xối xả một khu vực rộng lớn nên máy bay đến trễ, trong một thời gian ngắn, căn bản không thể lập tức có vé để quay về.
63 “Anh tư, anh đang nói gì vậy? Chẳng phải Cửu Châu của Tả Thừa Nghiêu cũng cùng hợp tác với Cao Thị trong dự án Thành phố hàng không sao? Nếu Cao Thị xảy ra chuyện gì, lợi ích của Tả Thừa Nghiêu cũng sẽ bị tổn hại, sao anh ta lại làm thế?”“Anh không biết tại sao anh ta lại làm thế nhưng có quá nhiều việc khiến người ta nghi ngờ.
64 Bước vào cao ốc của tập đoàn đầu tư Cửu Châu, Cao Ca tần ngần đứng trước quầy lễ tân. Cô gái xinh đẹp đứng tại quầy lễ tân nở nụ cười ngọt ngào, lịch sự lên tiếng: “Xin hỏi cô có chuyện gì? Đã đặt lịch hẹn với ai chưa ạ?”“Tôi tìm Tả Thừa Nghiêu, xin báo cho anh ta biết có Cao Ca cần gặp.
65 Trong phút chốc, thần trí Cao Ca như được kéo trở về, giọng cô run rẩy: “Ba tôi thế nào?”“Vừa nhận tin báo, Cao Chí Viễn đột nhiên xuất huyết não, vừa được đưa đi bệnh viện cấp cứu.
66 Trong lúc hôn mê, Cao Ca tỉnh lại giữa tiếng tranh cãi mắng mỏ. “Khóc, mày khóc cái gì mà khóc? Cao Lạc Văn, mày tưởng mày còn là cậu ấm duy nhất của nhà họ Cao à? Đây là lúc nào rồi mà còn đòi chơi máy bay điều khiển từ xa? Mày để cho tao yên một chút đi! Tao đã nói không đi là không đi, lỡ xui bị người ta phát hiện ra hành tung của chúng ta thì phải làm sao đây?Xen giữa tiếng nói là âm thanh giống như đang đánh người.
67 Đoàn người đi vào trong nhà kho dựng qua loa bằng thép. Bên trong trống rỗng, ngoài đống thùng giấy không biết là thứ gì thì hầu như chẳng có gì cả. Khưu An Khiết và Cao Lạc Thi vẫn một mực canh chừng Mạnh Dao cùng Cao Ca, nửa bước không rời.
68 Tả Thừa Nghiêu thở dài một hơi. “Cho dù tôi chọn ai, bà cũng chỉ thả một người thôi, không phải sao? Đã như vậy, sự lựa chọn của tôi có ý nghĩa gì đâu chứ.
69 Rõ ràng Khưu An Khiết bị phát súng kia của Cố Tư Nguyên chọc giận, người bị buộc trên vách đá thường sẽ làm ra nhiều chuyện không lý trí, không tỉnh táo.
70 Tạ Tề đứng bên cạnh nhìn không nổi nữa, đi tới bắt lấy cổ tay Mạnh Dao. “Mạnh Dao, cô bình tĩnh một chút. ”“Bình tĩnh?! Tôi đã bình tĩnh rất nhiều năm, từ lúc cô ta bắt đầu quấn lấy A Nghiêu tôi đã không thể bình tĩnh nữa.
71 “Mạnh Dao? Bắt cóc tôi để trả thù mối hận của cô ấy thì có thể giải thích được, nhưng vì sao cô ấy còn tự mình vào trong đó?” Cao Ca không nhịn được mà hỏi.
72 Sau khi Tạ Tề đi, cũng không có một người nào khác đến thăm Cao Ca. Ngày thứ hai, cô xuất viện, vốn cơ thể cũng không còn có gì đáng ngại. Lúc rời khỏi phòng bệnh, Cao Ca đứng bất động trước cửa thang máy.
73 Bạn nhỏ Tả Thành; giới tính: nam; tuổi: năm tuổi rưỡi; tên thân mật: Hảo Hảo. Hiện đang học tại nhà trẻ Thánh Tâm, là một bạn học nhỏ rất thông minh. ***Một ngày nào đó, lúc Cao Ca đến đón nó tan học lại bị cô Vương chủ nhiệm lớp gọi lại.