21 Cao Ca cảm thấy mình giống như đã sa vào một vũng lầy, muốn vùng vẫy, nhưng càng vùng vẫy lại càng lún sâu. Cô không biết mình còn ý thức hay không nữa, chỉ cảm thấy bản thân như rơi vào trong cách đồng hoang vô tận, bốn phía đều là sương mù ngưng đọng, bao quanh dày đặc, che phủ các giác quan của cô.
22 Chuyển ngữ: Lệ Lệ***Cao Ca không nghĩ mình còn có thể sống sót tỉnh lại. Cô từ từ mở mắt ra, đập vào tầm mắt là trần nhà màu trắng xa lạ. Đầu óc của cô trống rỗng mất vài giây, sau đó mới có thể bắt đầu chậm rãi suy xét, mới có thể hiểu rõ, lại một lần nữa cô tỉnh dậy trong căn phòng xa lạ, mà cô cũng không biết gì về tình cảnh hiện tại của bản thân.
23 Cao Ca liên tục thối lui vài bước nhưng vẫn không thể thoát khỏi phạm vi khống chế của Tả Thừa Nghiêu. Trên người anh còn mang theo hơi nóng vừa tắm. Mùi nam tính sạch sẽ hòa với hương bạc hà của sữa tắm tràn ngập trong khoang mũi của Cao Ca.
24 Cao Ca xụi lơ trên mặt đất. Mỗi một chữ Tả Thừa Nghiêu nói ra đều giống như lưỡi dao giải phẫu sắc nhọn, rạch chính xác từng thớ thịt trên người cô. Mặc dù cô vừa mới nói 4 chữ “Tôi nhận lời anh” nhưng đó là do bị dồn vào chân tường, không có khả năng phản kháng.
25 Tả Thừa Nghiêu cũng không lên tiếng ngay, anh đi vòng qua Cao Ca, vừa đi, vừa dùng một cái khăn bông lớn lau những giọt nước đọng lại trên người. Cao Ca cho rằng anh sẽ bỏ mặc câu hỏi lúc nãy của cô, nhưng anh lại lạnh lùng lên tiếng: “Tôi có muốn một hay nhiều lần nữa cũng là chuyện của tôi, không tới lượt cô xen vào.
26 Một mùa xuân bảy năm trước, ánh mặt trời dường như vô cùng rực rỡ. Trời quang mây tạnh, gió thổi nhẹ nhàng, thể như bàn tay của người yêu. Thời tiết tốt như vậy thích hợp làm gì nhỉ?Đương nhiên là thích hợp ột giấc ngủ rồi.
27 Không ngờ rằng cái loại báo cáo động viên tốt nghiệp nhàm chán này mà lại được Tả Thừa nghiêu diễn thuyết sinh động như vậy. Nói có sách, mách có chứng, vừa hài hước, sinh động, thậm chí, còn nghe thấy bên dưới khán đài có một đám thiếu niên đang nhiệt huyết sôi trào.
28 Chuyển ngữ: Lệ Lệ***Kể từ hôm đó, Cao Ca nói được thì làm được, bắt đầu điên cuồng theo đuổi Tả Thừa NghiêuThật ra cô làm gì biết theo đuổi người ta?Cô luôn là một công chúa cao cao tại thượng sống trong lâu đài, được người khác theo đuổi, cũng nhiều kinh nghiệm cự tuyệt người ta.
29 Đài khí tượng dự báo chuẩn bị nghênh đón một trận mưa lớn, xin mọi người dân trong thành phố không nên đi ra ngoài, đóng kỹ các cửa, chuẩn bị làm tốt công tác phòng chống lũ lụt.
30 Cao Ca ngủ một giấc thật lâu. Hình như mơ rất nhiều chuyện, lại hình như tỉnh rất nhiều lần. Hình như trở lại thời điểm bữa cơm chia tay lúc tốt nghiệp bảy năm trước, cô đã chuẩn bị tiến về phía Chu Thiên Vũ dâng trà nhận thua, không ngờ Tả Thừa nghiêu lại xuất hiện.
31 Cô và Cố Tư Nguyên gặp mặt tại một quán cafe cách chỗ ở của Tả Thừa Nghiêu không xa. Kỳ thực, lúc anh nói trong điện thoại muốn gặp Cao Ca, Cao Ca có chút do dự.
32 Hiếm khi Tả Thừa Nghiêu về sớm như vậy, không chỉ làm Cao Ca bất ngờ mà còn khiến dì Dương cũng luống cuống tay chân. Lúc nãy bà cũng chưa chuẩn bị cơm nước cho Tả Thừa Nghiêu, giờ thêm bát đũa, bận rộn gần cả buổi mới chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn hơn ngày thường.
33 Đó chính là vật tượng trưng cho nam tính của anh, lúc ở trên giường giống như một lưỡi dao sắc bén chinh phục cô. Nhiệt độ trong chăn đột nhiên tăng cao, từ ấm áp biến thành nóng bỏng.
34 Cao Ca nhất thời chưa kịp phản ứng, có lẽ nghe rõ nhưng trực giác lại làm cô không muốn kịp phản ứng. Cô ngây ngốc hỏi: “Cái gì? Có ý gì?”“Một người đàn ông trưởng thành, muốn một người phụ nữ lấy lòng anh ta, em nói xem có ý gì?” Tả Thừa Nghiêu đan tay trước ngực, ngồi trên sô pha ung dung nhìn Cao Ca.
35 Ngày hôm sau lúc Cao Ca thức dậy đã là gần trưa. Người nằm bên cạnh sớm đã không thấy đâu, có lẽ đã đi làm. Cao Ca phải thừa nhận các bộ phận trên người như muốn rời ra, sao khi cô vẫn còn cảm thấy toàn thân đau mỏi như muốn rã rời thì người anh có thể không sao, đi làm rất đúng giờ.
36 Tiệc cuối năm của Cao Thị được tổ chức ở khách sạn Tứ Quý. Ngày hôm trước, Tả Thừa Nghiêu sai người mang tới cho Cao Ca một chiếc váy đỏ trong bộ sưu tập thu đông của Donna Karan, tay dài, cổ trễ ngang vai, thắt lưng mảnh bao quanh chiếc eo thon, vạt váy xếp li trang nhã.
37 Cao Lạc Thi nhìn thấy Cao Ca cũng rõ ràng có chút sửng sốt, nhưng cô ta cũng nhanh chóng bình tĩnh lại, khẽ nâng cằm lên, tỏ thái độ như người chiến thắng, nhàn nhã bước vào.
38 Lúc Tả Thừa Nghiêu về đến nhà, Cao Ca vẫn chưa đi ngủ. Trong phòng ngủ đèn sáng, cửa khép hờ. Anh nhìn qua khe cửa, ánh sáng bị hắt ra ngoài, trong lòng có chút ấm áp.
39 Sau bữa tiệc cuối năm, không khí tết ngày càng đậm hơn. Nghỉ lễ, về nhà. Siêu thị, cửa hàng, khắp mọi nơi đều để hình cung chúc phát tài của Lưu Đức Hoa, trần tục, nhưng lại có một loại ấm áp yên bình, một cảm giác thích thú riêng.
40 Lúc xế chiều, Tả Thừa Nghiêu đã có thể gắng gượng thuận lợi trên đường trượt cơ bản. Buổi tối trở về phòng, Cao Ca có bị Tả Thừa Nghiêu – người chiều nay té ngã nhiều lần – “dạy dỗ” hay không, đóng cửa tắt đèn, chúng ta không thể biết họ làm gì.