161 Ầm ầm ầm ầm ầm! Một tiếng gầm khe khẽ vang lên, không phải tiếng nổ như Tiêu Lãng tưởng tượng, vách núi cũng không rung rinh, không có đá vụn rơi xuống.
162 Lục Minh nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, lộ vẻ giễu cợt:- Trung giai Chiến Tướng cảnh sao?Ngay cả nam nhân trung niên có thực lực ngang ngửa với Thanh Minh, Hắc Minh cũng tràn ngập kinh ngạc.
163 - Ăn mòn thần hồn?Hắc Minh, Lục Minh hút ngụm khí lạnh, vẻ mặt kinh sợ. Trên Thần Hồn đại lục, Thần Hồn Chiến Sĩ là cường đại nhất. Thần hồn là gốc của Thần Hồn Chiến Sĩ, nếu thần hồn của võ giả bị hao mòn thì thì còn đánh cái gì?Mặt Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế không chút thay đổi, lạnh nhạt nói:- Thần hồn thảo đằng? Còn có thể ăn mòn thần hồn? Hừ hừ, thế này không phải thần hồn vượt thiên giai, chắc thuộc loại thần hồn đặc biệt.
164 Tiêu Lãng, Tiểu Đao được Thanh Minh mang đi Vân Tuyền các, nơi Tiêu Thanh Y tĩnh dưỡng. Giờ phút này, Tiêu Thanh Y nằm trên giường hàn ngọc. Giường ngọc này rất kỳ diệu, có thể toát ra khí lạnh bao bọc người Tiêu Thanh Y.
165 Quân Thần Độc Cô Hành ngừng lại, tiếp tục bảo: - Ẩn tông chia làm đệ tử nội tông và ngoại tông. Ta chính là đệ tử ngoại tông, một vị thiếu sử, nhưng chỉ có một mình Vân Phi Dương biết thân phận của ta.
166 Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế luyện đan ba ngày ba đêm, trong thời gian này có đám người Quân Thần Độc Cô Hành, Tiêu Lãng, Tiểu Đao, Thiền lão làm bạn bên Tiêu Thanh Y tại Vân Tuyền các.
167 Quân Thần Độc Cô Hành thở ra, lại lần nữa khom người vái chào. Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế mang theo hai trưởng lão rời đi. Đi tới cửa lớn thì Tông chủ của Ẩn tông, Ẩn đế bỗng truyền âm nhập mật nói: - Một lát nữa nữ nhân này sẽ tỉnh lại, ta sẽ sai Cẩu Họa Dược Vương điều dưỡng cho nàng.
168 Tiêu Thanh Y như có điều suy nghĩ, lại vẫn khó hiểu hỏi: - Vậy thì tại sao muốn xuống tay với Tiêu gia mà không là gia tộc khác?Quân Thần Độc Cô Hành nói: - Nàng đã quên Trấn Đông Vương của nàng, quên ca ca của nàng lộ ra tài hoa thiên tài quân sự rồi sao?Tiêu Thanh Y ngạc nhiên, đầu óc hiện ra vài đoạn ngắn, chậm rãi nối liền.
169 Ba ngày qua rất nhanh. Tiêu Lãng, Quân Thần Độc Cô Hành luôn làm bạn bên Tiêu Thanh Y trong thời gian này. Ngày thứ ba Tiêu Thanh Y đã có thể xuống giường.
170 Long Nha thành là một tòa thành trì loại lớn, lớn hơn Dược Vương thành rất nhiều. Bắc Cương có mười tám tòa đại thành, mấy vạn tiểu thành trấn, thôn trang nhỏ, mấy chục vạn dân chúng.
171 Long Nha Phỉ Nhi mắt nhìn thẳng tới trước, như một con chim công kiêu ngạo. Long Nha Phỉ Nhi mang theo bốn nữ nhân cũng rất kiêu ngạo và một trăm quân sĩ như áng mây lao nhanh vào Long Nha thành.
172 Làm Tiêu Lãng yên lòng là năm nữ nhân này không thèm nhìn bọn họ, đi tới trước mặt Thống lĩnh. Long Nha Phỉ Nhi lạnh lùng hừ, thanh âm trong trẻo vang lên, trong lạnh lùng chất chứa tức giận.
173 Hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm liếc nhau, thầm cười khổ. Thiên Tầm biết Tiêu Lãng tuyệt đối không muốn đi theo vài tiểu thư làm Hồng Y Vệ gì đó. Mắt Tiêu Lãng chớp lóe, tạm thời chưa nghĩ ra cách nào.
174 Hiệu úy gật đầu, rời đi. Ninh giáo đầu nhìn theo Hiệu úy khuất xa, biểu tình biến kiêu ngạo, móc hai khối lệnh bài ra khỏi ngực vứt xuống đất. Ninh giáo đầu lạnh nhạt nói: - Đây là quân bài của các ngươi, bên trên có số, dựa theo số hiệu đi doanh địa phía sau tìm phòng của các ngươi đi, đặt hành lý xong lập tức đến đây ngay!Mắt Thiên Tầm lóe tia tức giận, Chiến Suất cảnh nho nhỏ mà dám vênh váo như vậy? Vứt quân lệnh bài xuống đất để thiếu niên nhặt lên?Tiêu Lãng mặt không biểu tình khom người nhặt lệnh bài, nháy mắt ra dấu với Thiên Tầm đi hướng sau đại doanh, rất nhanh tìm ra gian phòng của mình.
175 Thiên Tầm thấy Tiêu Lãng nói vậy thì sốt ruột, đứng bật dậy, không dám tức giận. Thiên Tầm khủng hoảng nói nhỏ: - Công. . . Yêu Tà, ta bảo đảm sau này tuyệt đối không gây chuyện, đừng đuổi ta đi, ta chỉ là bất bình thay ngươi.
176 Bùm!Tiêu Lãng chạy nhanh chợt chân mềm nhũn, không ổn định ngã người tới trước, té cái bịch xuống đất, cánh tay, đầu gối chảy máu. Tiêu Lãng biểu tình cực kỳ khó xem.
177 Tuy mặt Ninh giáo đầu bị chà đạp, ngực gãy vô số cây xương sườn, cảm nhận sát khí từ người Tiêu Lãng, nghe lời hắn làm người gã run lẩy bẩy. Nhưng, Ninh giáo đầu cắn răng rống to:- Các ngươi, các ngươi dám can đảm tập kích thượng quan? Các ngươi muốn làm phản sao?Binh sĩ Bắc Cương không uổng là bò ra từ núi thây biển máu, đều cứng cổ.
178 Hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm cầm thủ lệnh, để lại Ninh giáo đầu vừa phập phồng lo sợ vừa nằm mơ thăng quan phát tài, họ chạy tới chỗ trưng binh trong Long Nha thành.
179 Trời mới tờ mờ sáng hai người Tiêu Lãng, Thiên Tầm đã thức dậy, đầu tiên là tra xét trong viện một lần, điều tra cơ quan cạm bẫy bày ra có bị người đụng vào không.
180 Thiên Tầm đóng cửa lại, bình tĩnh đi ra bên ngoài dạo một vòng, lại trở về canh giữ bên cạnh Tiêu Lãng. Nguyên một ngày, mãi đến nửa đêm Tiêu Lãng mới mở mắt ra, thở một hơi.
Thể loại: Dị Năng, Ngôn Tình, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Trọng Sinh, Dị Năng, Ngôn Tình, Đô Thị
Số chương: 50