101 Tiêu Lãng cười tủm tỉm, tiếp tục ăn ngấu nghiến. Tuy Tiêu Lãng không hiểu thi từ nhưng có Tiêu Thanh Y thấm nhuần, hắn sẽ không thô tục như vậy. Tiêu Lãng cố ý làm, hắn không muốn lại tham gia loại yến hội chết tiệt này nữa.
102 Một lát sau, một công tử chắp tay xin lỗi với công tử bên cạnh:- Hổ thẹn, cáo lỗi. Công tử này đứng dậy đi hướng thiên môn, có một tiểu thư khác đỏ mặt đi ra từ thiên môn khác, hiển nhiên là uống nhiều quá cần trút bầu tâm sự.
103 Tiêu Lãng thầm xin lỗi các thơ tiên, thơ thánh kiếp trước của mình. - Các thi nhân lão Lý, lão Đỗ, thật xin lỗi, cho ta mượn thơ của các ngươi dùng một chút.
104 Tổ cha nó, chơi lố rồi, lần này rắc rối, rắc rối to!Một chiếc xe ngựa xa hoa chạy nhanh trong đế đô chạy hướng thành bắc. Tiêu Lãng mặt ủ mày ê ngồi trong xe ngựa, lòng rầu rĩ.
105 Tiêu Bất Tử cười một lúc sau mới đi vào vấn đề chính:- Năm vị học sĩ liên danh thượng thư, cầu hoàng đế ban cho ngươi chức vị học sĩ, đặc biệt chiêu nhập Học Sĩ các.
106 Đế đô đệ nhất công tử, đệ nhất tài tử ngàn năm qua, Tiêu Lãng, giờ phút này đương nhiên không có thâm tàng thân cùng danh, thương xuân bi thu, cường từ phú tân sầu.
107 Thiền lão nghe vậy biến sắc mặt, hơi lo lắng hỏi:- Vậy sao. . . nghe tiểu thư nói thì đúng là rất nguy hiểm. Phải làm sao đây?Tiêu Thanh Y nhắm mắt lại, lắc đầu, khẽ thở dài:- Còn có cách gì? Chỉ có thể thuận theo tự nhiên, xem ra phụ thân và ta lúc trước quyết định để Lãng nhi va chạm với các công tử, qua đó rèn luyện là sai rồi, ài.
108 Vân Tử Sam còn tưởng Tiêu Lãng tâng bốc mình, mặt càng đỏ hơn, đứng bật dậy chạy ra ngoài. Vân Tử Sam quay đầu, yêu kiều cười nói: - Ta về cung đây, hãy nhớ là ngươi thiếu ta một nhân tình.
109 Tiểu Đao khó hiểu gãi đầu, Tiêu Lãng cũng không biết Hắc Long hội là gì, tại sao Tiêu Thanh Y lộ ra sát ý mạnh như vậy. Tuy nhiên khiến Tiêu Bất Tử triệu tập các cường giả trong gia tộc thì Hắc Long hội sẽ không thoát khỏi số phận bị hủy diệt.
110 Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, đế đô rất náo nhiệt, Thần Hồn tiết sắp đến rồi. Thần Hồn tiết là ngày lễ lớn nhất Thần Hồn đại lục, là ngày quan trọng nhất với các võ giả.
111 Giờ phút này, trên quảng trường bên ngoài Thần Hồn các toàn là người và xe ngựa, đều là các võ giả thiếu nữ, thiếu niên đến thức tỉnh, còn có tộc nhân, người thân đi theo.
112 Cuối cùng thiếu niên này chọn Hà gia, không có do dự quá lâu, hiển nhiên gã đã nghĩ trước rồi. Thiếu niên lập tức bị chấp sự của Hà gia kéo đi ngay, tự mình bái kiến gia chủ của Hà gia.
113 Thần Sư đọc tên:- Vòng tiếp theo, Trà Hoa, Trà Thủy, Trà Diệp. . . Trà Mộc căng thẳng, mười đệ tử này đều là người của Trà gia nên gã phải quan tâm. Có bao nhiêu người thức tỉnh thần hồn cường đại thì sẽ tăng thêm vài cường giả cho gia tộc.
114 Tiêu Lãng không biết thức tỉnh thần hồn là làm sao, bắt lấy những thần hồn này hay thần hồn chủ động phụ thể vào hắn? Tiêu Lãng biết mình rất có khả năng thức tỉnh một loại thiên giai thần hồn.
115 Tiểu Đao ân cần hỏi: - Ca có thành công không?Tiêu Lãng miễn cưỡng ngẩng đầu lên, cười khổ nói: - Ta cũng không biết. Tiêu Lãng nhìn Tiểu Đao, phát hiện trong mắt gã buồn bã thì người run lên, thất thanh chất vấn:- Tiểu Đao, ngươi không thành công thức tỉnh thần hồn?Tiểu Đao vẻ mặt xấu hổ cúi đầu, cay đắng lắc đầu, nói: - Ca, ta.
116 Tiêu Lãng tự giễu cười, khó nhọc phun ra hai chữ:- Đi đi. Tiểu Đao đứng sau lưng Tiêu Lãng đi theo, hai người chậm rãi ra khỏi quảng trường, bóng lưng tiêu điều, bước chân nặng nề.
117 Không khí trong xe ngựa biến cực kỳ lúng túng. Tiêu Lãng đang nghĩ nên làm sao đối mặt Tiêu Thanh Y. Đông Phương Hồng Đậu nghĩ cách khiến nam nhân này phấn chấn lên, nhưng trong phút chốc nàng không nghĩ ra cách gì tốt.
118 Thần Hồn tiết là mấy ngày lạnh nhất mùa đông, đế đô ở hướng bắc Chiến Vương triều càng lạnh thấu xương. Thực lực của Tiêu Lãng đạt đến trung giai Chiến Tướng cảnh, thường thì chút Liễu Nhãahj lẽo này không là gì, nhưng tối nay cảm giác đặc biệt lạnh.
119 Tiêu Lãng giật mình tỉnh lại, vội vàng lạnh lùng nói: - Ta nói rồi, ta không đi, chuyện này chờ gia gia trở về rồi tính!Bùm!Dù Tiêu Thanh Long xử sự khôn ngoan thì cũng không kiềm được thân phận, mạnh vỗ bàn.
120 Tiểu Đao chớp mắt to, gãi đầu, mờ mịt hỏi: - Ca, cái gì gia tăng gấp ba? Ngươi đang nói cái gì?Tiêu Lãng lúc thì đứng dậy rồi ngồi xuống, khi thì lầm bầm lầu bầu làm Tiểu Đao choáng váng.