1 Mở đầu“Đừng chạy!”“Bắt lấy hắn, đừng để hắn chạy thoát!”Nửa đêm trong ngõ nhỏ, truyền đến từng đợt truy đuổi ồn ào huyên náo. Một gã đàn ông nhếch nhác chạy vào trong ngõ hẹp, mấy tên đuổi sát ở phía sau to tiếng quát: “ Tiểu tử thối! Đừng chạy, ngươi trốn không thoát đâu”Không chạy! Không chạy chính là thằng ngu nha!Sở Triển Đường đem hết hơi sức mà chạy, khí lạnh gần như tràn hết vào trong phổi của hắn, quay đầu nhanh chóng liếc mắt thấy sau lưng một đám người đuổi theo sát nút, giống như hung thần trong đêm tối, làm cho người ta không rét mà run.
2 “Đừng uống nữa, em say rồi!” Anh khẽ mỉm cười, dường như nhìn thấu được ngụy trang cô. “Em —— em không say, tửu lượng của em rất tốt ——” cô nói dối, cố gắng làm ình trở nên khôn khéo từng trải một chút.
3 Chủ động tìm anh ta. Sở Mạn Hà chưa từng nghĩ tới, vì người anh trai đáng ghét này, vì đổi lấy tự do, chẳng những cô phải đóng vai một người phụ nữ lẳng lơ, hôm nay còn phải giống như âm hồn không tan đi đeo bám anh ta, trở thành một người thủ đoạn.
4 Đuổi đến nơi, Lương Tuấn kéo tay Sở Mạn Hà ngay trước cửa thang máy. “Còn có chuyện gì sao?” Sở Mạn Hà đứng thẳng lưng, cũng không quay đầu lại mà hỏi.
5 Không khí tốt đẹp trong phòng ăn, tiếng đàn dương cầm nhẹ nhàng như dòng chảy, ánh sáng yếu ớt tăng thêm sự thần bí, trên bàn là hình ảnh chập chờn của những cây nến tạo nên lãng mạn.
6 "Tiểu Hà, em khỏe chứ?"Giọng nói từ xa kéo hồn cô trở lại. Vừa ngẩng đầu liền thấy một đôi mắt tràn ngập quan tâm. "Có phải khẩn trương không? Sắc mặt em nhìn không tốt lắm.
7 Không lâu sau, mùi cà phê thơm nồng tràn ngập phòng, cũng thoáng trấn định thần kinh cẳng thẳng của cô. Giả bộ tỉnh táo thưởng thức những bức tranh trên tường, lơ đãng quay người lại, phát hiện chẳng biết từ lúc nào anh đã đứng ở phía sau, trong tay bưng một ly cà phê, trên cánh tay còn có khăn lông trắng.
8 Editor: Lin. “Tiểu Hà, mình biết ngay cậu nhất định được tuyển!”“Thật tốt quá, chúc mừng cậu!”Trong phòng nghỉ của người mẫu truyền đến những tiếng hô kinh ngạc, náo nhiệt gấp mấy lần so với bình thường.
9 Editor: Lin“Cái gì? Cậu muốn hợp tác với mình?”Vừa nghe tin tức Lương Tuấn mang đến, Quý Kính Hòa kinh ngạc, cằm thiếu chút nữa rơi xuống đất. “Mình không nghe lầm chứ? Cậu làm việc trong ngành điện tử còn ngại kiếm không đủ, đem chủ ý đánh tới giới truyền thông rồi? Có quá nhiều không!” Cậu ta bất bình nói lớn.
10 Editor: LinSở Mạn Hà quả thật không thể tin được, thế nhưng lại không thấy Trình Phàm Phàm!Cô chỉ ra cửa một chút, về nhà liền phát hiện Trình Phàm Phàm biến mất, hành lí vẫn còn trong phòng cô bé, có thể thấy không phải cô bé muốn không từ mà biệt, mà là có người mang đi!Nếu như em muốn phản kháng anh, tốt nhất hiểu rõ hậu quả… lời nói mấy ngày trước hiện lên trong đầu cô.
11