Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Yêu Em Thì Phải Ăn Em Trước Chương 13: Chương 8

Chương trước: Chương 12: Chương 7.2



Phòng chụp ảnh A ở trụ sở chính Tùng Cơ, Tân Ny đang tham gia chụp ảnh cuộc thi tuyển chọn, thật ra với lai lịch của cô ta, từ bao năm nay làm người phát ngôn tuyên truyền, tìm ra được tác phẩm xuất sắc là có thể, nhưng vị đại tiểu thư này vừa nghe nói là Nhạc Hiên Lam chụp ảnh, nói gì cũng muốn chụp lại.

Nhưng mà bầu không khí nơi làm việc tựa như lâm vào bão áp suất thấp, mỗi nhân viên làm việc cũng run rẩy làm bổn phận công việc của mình, ngay cả Tân Ny cũng không dám giở tính cáu kỉnh của tiểu thư.

Nhạc Hiên Lam để máy chụp hình xuống, cả ngày hôm nay sắc mặt của anh không tính là tốt lắm, giờ phút này càng thêm mưa gió sắp đến.

“Chờ model thật sự chuẩn bị muốn bắt đầu làm việc, mới đến tìm tôi nữa.” Giọng nói của anh âm trầm nói những lời này, sau đó cũng không quay đầu lại rời khỏi phòng chụp ảnh.

Tân Ny uất ức đỏ cả hốc mắt, chỉ là cô ta trễ tiến độ hơn so với bình thường thôi mà, anh cần gì phải nghiêm khắc như thế?

Người đại diện Sơn Hạ Thành đã vội vàng chạy tới an ủi.

“Nhạc Hiên Lam đó đang làm gì thế? Rõ ràng là chính cậu ta không kìm chế được tâm tình, vậy mà quay ngược lại trách cô.”

Người sáng suốt cũng nhìn ra được, từ trước đến giờ Nhạc Hiên Lam đối xử với người khác nho nhã cũng hay thất thường.

Bình thường, yêu cầu của anh rất nghiêm khắc, nhưng chưa bao giờ nặng lời với phái nữ, anh nổi tiếng là nhẫn nại với công việc, anh yêu cầu mọi người làm việc phải có trăm phần trăm chuyên nghiệp, nhưng tuyệt đối sẽ không vô lễ tự mình tức giận.

Hôm nay Nhạc Hiên Lam, vẻ mặt vẫn lạnh lùng, ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng làm người khác cảm thấy nồng nặc mùi thuốc súng.

Trương Linh Ngọc được phân đến phòng B, Nhạc Tương Phỉ giúp cô tìm nhiếp ảnh gia, là tiền bối từng hợp tác với Nhạc Hiên Lam, trước kia từng chụp hình cho công ty điện ảnh, tên là Phòng Minh Uy.

Có giao tình với Nhạc Tương Phỉ, trong ngành này có tên là “đại sư”, lại là Phòng Minh Uy nổi tiếng quốc tế đặc biệt cử đại đạo diễn đương kỳ lúc trước giúp đỡ.

Tâm tình Nhạc Hiên Lam buồn rầu bước ra khỏi phòng A, vốn chỉ muốn tùy ý đi dạo, không biết thế nào lại đến phòng B.

Toàn bộ tinh thần đều tập trung vào chụp ảnh, nhiếp ảnh gia và model không chú ý tới anh.

Dưới sự chỉ dẫn của Nhạc Tương Phỉ, Trương Linh Ngọc nắm giữ bí quyết rất nhanh, có lẽ là bởi vì không quen nhóm nhân viên này, cho nên cô rất tự nhiên, hơn nữa tiến vào trạng thái không coi ai ra gì.

Tưởng tượng người đàn ông bên máy chụp hình kia là Nhạc Hiên Lam, là người đàn ông cô yêu, cực kỳ không giống với anh tự chụp cho cô, là lý do gì cô cũng không nói ra được, nhưng mà dưới tình huống như vậy, cô thật sự không khẩn trương nữa, bởi vì có thể thả lỏng mình, dùng ánh mắt và động tác cơ thể tận tình quyến rũ “anh”.

"Rất hoàn mỹ!" Nhiếp ảnh gia tiếp tục chỉ huy động tác của cô, "Mắt nhìn trên đất, chụp tấm nữa . . . . . ."

Nhạc Hiên Lam nhìn động tác của Trương Linh Ngọc, giơ tay nhấc chân, mắt nhìn xung quanh, toàn bộ đều là phong tình vạn chủng khó dùng lời diễn tả được, cùng sức quyến rũ làm người khác nín lặng, mà biểu hiện như vậy là vì “một người đàn ông khác”!

Rốt cuộc loại đàn ông lôi thôi lếch thếch, gương mặt là râu quai nón có chỗ nào tốt? Chẳng qua do liên quan đến công việc mà anh ta và Linh Ngọc tiếp xúc qua vài lần, vậy mà Linh Ngọc lại yêu anh ta, thậm chí anh ta còn lớn hơn Linh Ngọc mười mấy tuổi.

Đột nhiên cảm

Loading...

Xem tiếp: Chương 14: Chương 8.2

Loading...