701 Vào lúc này Tháp Khắc mặt lạnh đứng ở đó. Nhưng giờ phút này Âu Dương lại thấy ánh mắt của Tháp Khắc có chút cổ quái. Hắn không phải! Đây là suy nghĩ trong lòng Âu Dương.
702 Con mắt Mê Đồ Hòa Thượng nhìn về bóng tối phía trước. Hắn biết phía trước nhất định còn có vô số gian nan hiểm trở đang đợi bọn họ. Nhưng bọn họ không thể ngừng lại, chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.
703 Mạnh Cường cũng theo sát phía sau mở miệng nói. Dưới cái nhìn của hắn, hẳn huyết mạch Yêu tổ phải biết đâu là con đường an toàn. - Ta cho rằng huyết mạch Yêu tổ kia hẳn cũng không biết thông đạo an toàn của nơi này! Vừa nãy ta đã quan sát thần sắc biến hóa của mỗi người.
704 Nhưng đáng tiếc phong ấn ở nơi này quá lợi hại. Thứ Kiêu Cung căn bản không xông ra được. Bằng không một mồi lửa có thể đốt hết tất cả. - Trên người của ta còn có bảo vật gì có thể cứu mạng đây?Lúc này Âu Dương đang suy nghĩ.
705 Đúng vậy, từ xưa đến nay chưa từng có người nào suy nghĩ về điều này. Người người đều lấy việc có thể trở thành thiên mệnh chi tử để phấn đấu, lấy cơ hội có thể trở thành chí cao vô thượng để phấn đấu.
706 Nghe thấy tiếng kêu này, rất nhiều nam nhân ở đây thiếu chút nữa đã không kìm chế của bản thân. Chỉ có bản thân Âu Dương vẫn còn khống chế được Thứ Kiêu Cung truy sát nữ tử này!- Dừng tay.
707 Nhưng bất luận mọi người tìm kiếm thế nào đều không thể tìm được bất kỳ dấu vết gì của Chiến tộc. Dường như Chiến tộc chưa bao giờ xuất hiện trên thế giới này.
708 Nơi xa nhất về phía ây bắc, tuy số lượng Vu tộc ít ỏi, nhưng Vu thuật của Vu tộc khiến người ta khó lòng phòng bị. Hơn nữa tuy rằng số lượng Vu tộc ít, nhưng dưới tác dụng của rất nhiều Hắc Thần Vu Giả, mỗi binh khí của Vu tộc đều sống.
709 Trong lúc nhất thời, nơi này trở thành một biển lửa lớn. Vô số giòi bọ vặn vẹo trong biển lửa. Cây cối cũng bị thiêu chết vô số. Biển lửa điên cuồng thiêu đốt.
710 Cốc Thanh Vũ biết, sau khi đi qua bốn điện đó sẽ không còn xuất hiện khu vực an toàn nữa. Muốn an toàn chỉ có thể xông qua. - Xem ra Yêu tổ này muốn ép chúng ta chỉ có thể không ngừng đi tới.
711 Nếu như ngày nào đó Thứ Kiêu Cung trái ý của hắn, như vậy bất luận người chiến hữu này đã từng lập ra bao nhiêu công lao Âu Dương cũng sẽ hủy diệt hắn!Trong mắt Âu Dương, cung chính là cung.
712 Mạnh Cường nhảy lên nắm lấy tay Âu Dương. Sau đó hắn lại đưa tay ra nắm lấy tay Yên Hồng. Một người lại nắm một người. Tất cả mọi người bỗng dưng bay lên! Âu Dương khó nhọc thôi thúc Thứ Kiêu Cung di chuyển từng tấc một tới phía đối diện.
713 - Không thể nào. Thứ này hẳn là do Yêu tổ có tâm lý biến thái làm ra để thỏa mãn chính mình thôi. Khi hắn còn sống không trở thành chí cao vô thượng, không thể có lực ép những cường giả này.
714 Cạch!Thứ Kiêu Cung quay lại phía pho tượng Ma vương, chém vào cổ. Nhưng cho dù là Thứ Kiêu Cung sắc bén chém vào pho tượng kia, không ngờ cũng không thể trực tiếp chém rơi đầu của Ma vương này.
715 - Như vậy không được. Ngươi phải tìm được vị trí huyết mạch của hắn. Chỉ có đánh nát huyết mạch của hắn, hắn mới có thể chết được!Cốc Thanh Vũ biết, sở dĩ pho tượng này hung mãnh như vậy là bởi vì hắn ẩn chứa một tia huyết mạch của Ma vương.
716 Âu Dương bỗng nhiên có cảm giác như vậy. Vu tổ bị giết chết là giả! Đó chỉ là một tảng đá!Bỗng nhiên hắn quay đầu lại, chỉ nhìn thấy lúc này Mạnh Cường ở phía sau Mê Đồ Hòa Thượng đang giơ Kỳ Lân Nha lên bổ mạnh về phía Mê Đồ Hòa Thượng.
717 Một nhóm người thu thập một pho tượng đều bị đánh tới hộc máu. Mà bây giờ nếu như nhóm người bọn họ đồng thời đối phó với hai tượng đá, vậy bọn họ chỉ có thể chết.
718 Chỉ có điều tuy rằng Âu Dương động tâm, nhưng Âu Dương biết, mình tuyệt đối không thể đáp ứng Chiến Vương được. Đó gọi là một núi không thể dung hai hổ.
719 Lão giả này tên là A Da Hợp, chính là một trong tám Đại Tu La, thủ hạ của Chiến Vương, cũng là người duy nhất trong toàn Chiến tộc sử dụng vũ khí. Một khi trường côn trong tay hắn bắt đầu huy động, thậm chí đủ để bổ đôi hai giới.
720 - Là ngươi!Mọi người thấy Bạch Tinh bị Âu Dương chỉ vào, bộ dạng hết sức vô tội. Không ai từng nghĩ gua giả rất ít nói chuyện này sẽ là huyết mạch yêu tổ!- Sao lại là ta được! Ta không phải.