1 Casting nhân vật đây:Cô - Mạc Trúc Tuyên :17t là một cô gái hồn nhiên yêu đời. Mặt dù gia cảnh nghèo nhưng vận cố gắng học giỏi. Anh - Hàn Minh Thành:25t đẹp toàn diện đến hoàn mỉ.
2 -Hức. . . hức. . . tại sao chứ tại sao lại như vậy?tôi đã làm gì sai mà 2người đôi xữ với tôi thế chứ?huhuhuhu. _cô đau khổ oán than. ____==quá khứ==_____Tiếng chuông ra về vừa dứt cô cầm cặp phóng như ma để về nhà.
3 Sau chuyện hôm ấy cô đã quyết định đi xa nơi này chôn vùi,lãng quên đi quá khứ bi thương ấy. Sáng sớm cô đã chuẩn bị đồ đạc đầy đủ bắt chuyến xe đầu tiên về lại quê hương cô - Bến Tre.
4 Cũng tại anh mà cô đi học trể, làm chạy muốn thục mạng luôn. Dừng xe trước cỗng trường thì hiểu không một bóng người. Trễ 15phút thế là cô phãi ''vượt qua thử thách'' ngay trước mặt đó là leo tường để vào.
5 Vừa đứng dậy vừa xoa xoa cái mông,quay đầu lại thì thấy một ông thầy cao cao nếu không muốn nói là quá lùn. Theo như cô nhìn thấy con người đứng ở trước mặt thì người đó có "nhan sắc"như thế này: người thì lùn,mặt thì tròn vo như cái bánh xe,đầu thì lán như trái bưởi năm rồi à nhầm năm rôi vậy,trán thì dồ để nguyên cái măm chè con được dư sức thêm cái lư hương.
6 Còn về phía anh thì rất thích thú về cô nhóc này. Lần đầu tiên trong đời anh bị một con bé cho ăn bơ. Không hề đỗ ngã trước vẽ đẹp "nghiêng nước cạn nồi"của anh,đến tiền cũng không thèm lấy.
7 Sáng hôm nayMột cô gái đang cong "dò" trên chiếc xe đạp của mình cố gắng chạy thật nhanh để kịp giờ học,bây giờ là 6h55' rồi chỉ còn đúng năm phút nữa cửa trường sẽ đống.
8 Cô vừa bước vào lớp là bị con Phương và con Thư lôi ngay lại hỏi rồi:-Mầy biết gì chưa Tuyên?_con Thư hỏi-Chưa!!_cô trả lời một cách nhàn nhạt-Mầy thiệt là.
9 Cả lớp đứng hình luôn. Nhỏ lớp trưởng luống cuống đứng vậy hô to:-Cả lớp nghiêm-Chúng em kính chào thầy ạ!!!(chời ơi sao giống mới học lớp 1 quá vậy?)_cả lớp đồng thanh.
10 Sau khi 4 tiết học kết thúc một cách chật vật cô toan bước về thì anh gọi cô lại:-Tiểu Tuyên em đứng lại đó!!!_nghe tiếng gọi cô giật mình quay lại thì nhìn thấy anh.
11 Cô vừa chạy vừa nghĩ tới vẽ mặt ngu ngu của anh không nhịn cười nổi. Cô biết chắc anh không biết từ "BÊ" đó là gì rồi. Hôm nay tâm trạng cô tốt nha,bài đặt đi mua kem đồ.
12 Nhìn tác phẩm do chính mình tạo ra cô rất hài lòng mặc dù bên ngoài là hối lỗi nhưng bên trong là rất vui. Anh nhìn mặt cô có vẽ sợ hãi lấy làm khoái nhưng anh đâu biết cô đang nghĩ gì.
13 Hic. . . đúng là con gái mà khó dỗ gì đâu. Mà cái con nhóc này cũng ngộ chỉ cần nghe đồ ăn là hai con mắt nó sáng lên liền,ít thì không chịu nín thêm vài món nữa là nín he à.
14 __8:00 PM__Hiện giờ anh đang có mặt tại nhà cô. Đúng là con gái mà lâu lơ lâu lắc. Anh đi đi lại lại,chốc chốc lại nhìn đồng hồ miệng không ngừng lầm bầm lầu bầu(làm gì mà nôn nóng dữ vại anh???)-Con nhóc này làm gì mà lâu dữ không biết???Thiệt bực mình à.
15 Tại công viên GALAXYSau khi gửi xe anh và cô cùng nhau bước vào. Ai cũng trầm trồ khen ngợi cặp đôi này rất đẹp ăn mặc thật cá tính. Mà trùng hợp là áo hai người lại giống nhau khiến người ta không thể không hiểu lầm.
16 Cô lên tiếng trước để phá tan không khí ngại ngùng đó:-Cảm ơn thầy đã giúp em_giọng cô buồn hẳn. Không ngờ lại gặp cậu nơi này đã thế còn nghe con bạn thân thiết của mình mai mỉa.
17 Sáng hôm sauÁnh nắng nhạt len lõi vào căn phòng của cô,đưa tay che mắt lại theo phản xạ. Mắt từ từ mở ra,đây là căn phòng cô mà về lúc nào vậy nhỉ???Một đóng câu hỏi cứ thế được đặt ra.
18 Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ học đã đến. Cô ngồi ngay ngắn lấy tập hóa ra dò bài lại. Hôm qua về ngủ luôn cô đâu có học chữ nào đâu. Lở nay xui bị gọi lên trả bài rồi sao.
19 Sau khi thằng bóng xà ban đó đi về chỗ thì tiếp tục gọi người thứ hai:-Tháng 9 vậy bạn số 9 nhá!!!Nghe số thứ tự của mình cô ngẫng đầu lên nhìn anh bằng con mắt tức giận.
20 Hôm nay là ngày anh và cô đi dự tiệc ở Hoàng Gia đi với anh cô không thể làm anh mất mặt được. Loay hoay không biết chọn bộ nào nếu chọn bộ đầm xòe màu trắng thì nhìn cô rất trẻ con.