1 Nga ngồi một mình trong lớp, hồi hộp đợi chuông reo.
Chưa đến giờ vào học, mọi người còn ở cả bên ngoài, một số chơi trong sân, số khác tụ tập ngoài hành lang.
2 Trước khi Nga vào học, Quỳnh với Hạnh ngồi chung một bàn. Bàn có hai người, nhưng mỗi người ngồi tít một đầu, chừa khoảng trống ở giữa. Nga không biết ai đã tạo ra khoảng trống đó, Quỳnh hay là Hạnh.
3 Trong lớp, ngoài Hạnh và Quỳnh, thỉnh thoảng Nga vẫn trò chuyện với Khải. Nhà Khải ở cùng phố với Nga, cách căn nhà Nga mới dọn về khoảng vài căn. Thoạt đầu, Nga không phát hiện ra điều đó.
4 Sau sự kiện tai ác đó, cả Nga lẫn Quỳnh không ai dám nhìn mặt ai. Cả hai đều ngượng ngùng, xấu hổ.
Trước đây, giữa hai người, chỉ có Quỳnh là chết nhát.
5 Sau khi ở nhà Nga về, Khải không thèm thay đồ. Anh để nguyên quần áo leo lên giường, trùm chăn kín đầu, nằm. . . tức. Anh chẳng hiểu hôm nay là ngày gì, "đại hung" hay "đại họa".
6 Lâu, rất lâu, Quỳnh chẳng trò chuyện với Nga. Và dường như anh cũng chẳng trò chuyện với ai. Tới lớp, Quỳnh lủi thủi đi vào chỗ ngồi, và suốt cả buổi học, anh ngồi trầm tư trên ghế.
7 Khải lại qua nhà Nga, lần này cách lần trước có hai ngày. Sở dĩ Khải không đợi lâu hơn bởi anh đã bàng hoàng phát hiện ra khoảng cách giữa Nga và Quỳnh đang nhích gần lại.
8 Quỳnh lại làm Nga kinh ngạc.
Sáng nay, vừa vào lớp, Quỳnh lấy trong cặp ra một cuốn sách đưa cho Nga:
- Nga đọc cuốn này không ?
Cuốn sách được bọc trong một tờ giấy báo nên Nga không biết đó là cuốn gì.
9 Những con chim ẩn mình chờ chết là một tác phẩm hấp dẫn. Nga đọc một mạch. Chỉ trong một buổi chiều, Nga đã đọc xong cuốn sách.
Sáng hôm sau, Nga mang cuốn sách dến lớp, định trả cho Quỳnh.
10 Sự "xích lại" giữa Nga và Quỳnh trong thời gian gần đây không lọt qua khỏi cặp mắt tinh quái của Luận.
Vụ "cái đuôi" hôm nào khiến Luận sướng mê luôn.
11 Khải không hiểu mình xử sự như vậy là đúng hay sai.
Vừa bước đến bên cửa sổ, với những gì mắt thấy tai nghe, Khải biết ngay chuyện gì đang xảy ra.
12 Một buổi sáng ngủ dậy, Nga ngạc nhiên thấy trong lọ hoa đặt trên đầu tủ buýp-phê có cắm một bông hồng.
Lọ hoa trước nay vẫn bỏ không và trong một thời gian dài, nó nằm cô độc và lạnh lẽo trên đầu tủ, nay tự dưng "nở" một bông hoa, trông nó tươi tắn hẳn lên.
13 Bông hoa thứ tư xuất hiện đúng vào hôm thứ năm sau cái ngày Khải bị chất vấn. Đó là một đóa hướng dương vàng rực và tươi tắn. Cái cọng kẽm dùng để làm cuống hoa hướng dương có lẽ dài hơn những cọng hoa khác nên khi cắm vào lọ, đóa hướng dương bỗng nhiên cao vượt hẳn lên.
14 Luận ra về vội vàng.
Trưa nay, nó phải ăn cơm sớm để đầu giờ chiều đi công chuyện.
Chả là dì Sáu, em ruột của mẹ nó, sắp sửa xuất cảnh đi Úc.
15 Rốt cuộc rồi Nga cũng phát hiện ra bí mật quanh những bông hoa, điều mà Nga tưởng sẽ không bao giờ khám phá nổi.
Chuyện xảy ra hoàn toàn tình cờ.
16 Nga đến nhà Quỳnh một cách bất ngờ.
Chính Ngoạn dẫn Nga đi. Trước nay, Nga chẳng biết Quỳnh ở đâu. Thỉnh thoảng trên đường đi học về, Nga bắt gặp Quỳnh đi bộ trên lề đường, cùng chiều với Nga.
17 Nga đến nhà Quỳnh lần thứ hai gặp lúc Quỳnh vắng nhà. Lần này, Nga cũng đi với Ngoạn. Nó định ghé Quỳnh mượn cuốn bài tập vật lý.
Mẹ Quỳnh vẫn ngồi ở chỗ quen thuộc trước cửa nhà, đằng sau thùng thuốc lá.
18 Tối, Quỳnh về nhà, nghe mẹ nói có Nga đến chơi, anh sung sướng đến lịm người.
Từ lâu nay, Quỳnh hay nghĩ tới Nga. Thực ra Quỳnh cũng chẳng biết đó có phải là tình yêu hay không nhưng Quỳnh thường bắt gặp mình ngồi thẫn thờ bên cửa sổ hằng giờ và những lúc như vậy, Quỳnh chẳng nghĩ đến điều gì khác ngoài cô bạn gái cùng bàn.
19 Khải mừng như bắt được vàng.
Anh không ngờ Nga lại nhận lời đi xem phim với mình.
Hôm qua, Khải đưa cho chị Ngàn ba tấm vé mời. Tất nhiên Khải không nhắc gì đến Nga.
20 Nga đoán như thánh.
Hôm trước Nga đi xem phim với Khải, hôm sau Quỳnh biết liền. Anh buồn thỉu buồn thiu.
Thật ra, Quỳnh buồn chuyện Nga đi chơi với Khải thì ít mà buồn chuyện Nga tỏ ra lạnh nhạt với anh thì nhiều.