Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Yên Vũ Nguyệt Sắc

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 59
Chương mới nhất: Chương 59
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Lại bị một người nam nhân bày tỏ. Một hồi võ lâm đại hội nhưng lại trở thành cơn ác mộng của Tiêu Di. Khiến hắn thanh danh đều mất sạch. Chỉ là vì cái gì cứ dây dưa như vậy.

Danh sách chương Yên Vũ Nguyệt Sắc


Chương 1

1 CHƯƠNG 1

Sắp tới hoàng hôn, muôn vàn ngọn sóng xanh biếc trên mặt hồ, một chiếc thuyền đơn độc nhanh nhẹn đi qua mặt nước.

Người chèo thuyền thân đứng thẳng, từ xa nhìn lại, như là cùng với hồ nước hòa hợp thành một khối.


Loading...

Chương 2

2 CHƯƠNG 2

Tần Nguyệt Miên thấy Tiêu Di vẫn không nhúc nhích, tiếu ý bên môi càng sâu. Hắn thuận thế nhích gần về phía trước, vươn đầu lưỡi tới, ở trên môi Tiêu Di nhẹ nhàng liếm, tiếp đó, lộ ra vẻ mặt thỏa mãn giống như miêu tinh (mèo thành tinh) vừa ăn trộm thành công.


Chương 3

3 CHƯƠNG 3

Tiêu Di trên mặt một trận xanh một trận trắng, sắc mặt rất khó coi. Y ở trong lòng sớm đã đem chính mình mắng trăm nghìn lần, hối hận vì vừa mới lúc nãy lại nhất thời nương tay, không đem Tần Nguyệt Miên một kiếm đâm chết.


Chương 4

4 CHƯƠNG 4

Trốn đông trốn tây đã nửa năm, Tiêu Di cuối cùng cũng tìm được nơi ít có người lui tới. Y hơn nửa tháng một mạch hướng phía đông, cũng không có gặp phải đệ tử Trầm Nguyệt Tông, có lẽ bọn họ lần này không cách nào tìm được y.


Chương 5

5 CHƯƠNG 5

Tiêu Di cũng không phải kẻ chậm chạp, bất quá là bởi vì đột nhiên gặp phải cái người tối không muốn gặp, nên mới có phút chốc bất thần. Lúc này, y nghe Tần Nguyệt Miên vừa nói như thế, lập tức hiểu được, liền chất vấn: “Ngươi làm ta hôn mê, lén lút đưa đến đây, có đúng hay không?”

Nghĩ đi nghĩ lại, lại thấy có chút không đúng, hỏi: “Thế nhưng, ngươi sao biết được ta ở đâu? Ngươi… Ngươi… Ta sao lại…” Y trong lòng nổi giận, nói năng có chút lộn xộn.


Chương 6

6 CHƯƠNG 6

Tần Nguyệt Miên lại đưa cái chén đến bên miệng của Tiêu Di, Tiêu Di nhưng làm thế nào cũng không chịu uống. Hai người đều không chịu nhượng bộ trước, ngươi tới ta đi giằng co một hồi lâu.


Chương 7

7 CHƯƠNG 7

Tần Nguyệt Miên cười lạnh: “Trầm Nguyệt sơn là nơi ngươi muốn đi thì đi sao, cho dù ta không ngăn cản ngươi, ngươi cũng không đủ bản lĩnh để đi xuống núi, không tin ngươi có thể cứ thử một lần.


Chương 8

8 CHƯƠNG 8

Thời gian Tiêu Di lần nữa tỉnh lại, đã là sáng sớm ngày hôm sau.

Y vừa mới mở mắt, lại đối diện với một đôi mắt to ôn nhu xinh đẹp. Cư nhiên có một tiểu nha hoàn phi thường xinh xắn đứng ở trước giường y, hai tay bê một cái chậu đồng đầy nước.


Chương 9

9 CHƯƠNG 9

Sắc trời sớm đã tối sầm, bốn phía hành lang các gian phòng bên cạnh đều đã lên đèn, mơ hồ có thể thấy bóng người ở bên trong di chuyển, nhưng cũng không thấy có người xuất hiện đi lại.


Chương 10

10 CHƯƠNG 10

Tiêu Di nghe xong lời này, sắc mặt lại có chút biến xanh: “Tiền bối, nếu ngài đã biết việc này, thì xin chỉ cho ta một con đường rõ ràng để hạ sơn đi.


Chương 11

11 CHƯƠNG 11

Người nọ chỉ chỉ Tiêu Di trên mặt đất, vừa ngồi trở lại chỗ lúc đầu.

Tần Nguyệt Miên xông lên phía trước, thân thủ dò xét hơi thở Tiêu Di, vừa kéo tay phải y qua, vừa bắt mạch cho y.


Chương 12

12 CHƯƠNG 12

Tiêu Di vừa mở mắt, thì thấy Tần Nguyệt Miên đang nghiêng người dựa vào đầu giường thâm trầm ngủ. Y không khỏi cả kinh, liền ngồi dậy, lúc này mới ý thức được, chính mình lại bị đưa lại bên cạnh Tần Nguyệt Miên.


Chương 13

13 CHƯƠNG 13

Tần Nguyệt Miên cười buồn bã, lập tức nhíu mày: “Tiểu Di, ngươi có hay không hiểu lầm ta? Ta lúc nào đã lừa gạt ngươi cái gì?”

Tiêu Di lạnh lùng nói: “Lúc đầu là chính ngươi nói muốn để ta hạ sơn, kết quả thế nhưng hai lần sử dụng thủ đoạn tiểu nhân, dùng trà dùng rượu đem ta mê man, cái này còn không phải nói không giữ lời sao? Hay là nói khắp nơi trên Trầm Nguyệt sơn này vốn dĩ mọi thứ đều có độc, phàm phu tục tử sẽ ăn không được.


Chương 14

14 CHƯƠNG 14

Tiêu Di cắn răng một cái, tay phải khẽ động, vừa định đem chiếc bình hoa cổ lại lớn hướng trên đầu Tần Nguyệt Miên nện xuống.

Chính tại lúc này, bỗng nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân hỗn loạn, tiếp đó, tiếng đập cửa vang lên, thanh âm Ly Nghiên từ ngoài cửa truyền vào: “Thiếu chủ, thiếu chủ, Tiêu công tử? Xảy ra chuyện gì vậy?”

Tần Nguyệt Miên bình tĩnh cười: Không có việc gì.


Chương 15

15 CHƯƠNG 15

Tần Nguyệt Miên tiến lên hai bước, đi tới trước mặt Tiêu Di, chăm chú nhìn y: “Tiểu Di, ngươi thực sự chán ghét ta như vậy sao?”

Tiêu Di bỗng thấy hắn trở nên nghiêm túc, không khỏi có chút luống cuống, nghiêm mặt nói: “Tần thiếu chủ, ta vốn dĩ là rất tán thưởng ngươi, chỉ tiếc ta không thích nam nhân, không có khả năng tiếp nhận ngươi.


Chương 16

16 CHƯƠNG 16

Nếu đã đáp ứng Tần Nguyệt Miên, Tiêu Di cũng an tâm ở lại Trầm Nguyệt sơn. Y vốn có tính tình rộng rãi, thích ứng trong mọi hoàn cảnh, nếu đã không còn gì lo lắng, liền bắt đầu ở trên Trầm Nguyệt sơn du ngoạn.


Chương 17

17 CHƯƠNG 17

Tần Nguyệt Miên dẫn Tiêu Di đi một mạch vào trong bụi hoa, sắp tới nửa canh giờ, vẫn chưa thấy dừng lại.

Tiêu Di mặc dù đã ở Trầm Nguyệt sơn hai tháng, nhưng đối mặt với những con đường quanh co phức tạp này vẫn như thường lệ lạc đường, lúc này đi qua mấy vòng, đã nhận không rõ được cả phương hướng rồi.


Chương 18

18 CHƯƠNG 18

Tần Nguyệt Miên hơi nhíu mày, nhìn Tiêu Di.

Tiêu Di nói: “Cha ta rất ít đến xem chúng ta. Sau nương ta bị bệnh phổi, lúc thời gian nghiêm trọng, hắn cũng không biết ở nơi nào.


Chương 19

19 CHƯƠNG 19

Tiêu Di nói: “Ngươi hiện tại thích ta, ta tin tưởng đây là thực tâm. Thế nhưng ngày mai, ngày mốt, một tháng, một năm qua đi, người còn thích ta sao? Chờ cho đến sau này, ngươi sẽ rõ, thiếu nữ trẻ tuổi dịu dàng so với ta nam nhân như vậy khả ái hơn nhiều lắm, dù ngươi thực sự thích nam nhân, đệ tử Trầm Nguyệt Tông bất cứ một người dù tướng mạo hay tài nghệ cũng đều còn hơn ta rất nhiều, ta lại có cái gì đáng để ngươi yêu thích chứ?”

Tần Nguyệt Miên thâm trầm, kiềm chế lửa giận, nói: “Ta đã nói rất rõ ràng, ta thích ngươi đều không phải là tài nghệ của ngươi, cũng không phải dung mạo của ngươi, mà là con người ngươi! Tiểu Di, ngươi sao lại không hiểu chứ?”

Tiêu Di thở dài, bất đắc dĩ nhìn Tần Nguyệt Miên.


Chương 20

20 CHƯƠNG 20

Tiêu Di hơi hơi liếm vết thương trên môi, một trận đau buốt truyền tới, đau nhức này đúng là như từ ngoài miệng truyền đến ngực.

“Tần thiếu chủ, ngươi muốn ta nói cái gì?”

Tần Nguyệt Miên nhìn chằm chằm vào y, cơn nóng giận trong mắt dần dần lắng xuống, lại dần chuyển sang lạnh lùng, cuối cùng nói: “Phải, là ta hỏi đến ngu ngốc.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Hồi Mộng Khuynh Tình

Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ

Số chương: 16


Bán Diện Trang

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 29


Hải Âu Chi Thương

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 38


Sau Khi Gặp Mặt

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 46


Mất Khống Chế

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 33


Trở Lại Những Năm 80

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh

Số chương: 50


Vương Tử Kỵ Sĩ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 107


Chiêu Tuyết

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 40


Tàng Hình

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 51


Tử Việt Lan San

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 69