1 Sau khi vào đông, mặt trời xuống núi thật sớm, tới khi bảo bảo cuối cùng trong lớp mẫu giáo bé Thạch Trái Cây được ba mẹ đón xong, thì trời cũng đã tối.
2 Mộc Nhĩ ngồi trên băng ghế tại trạm xe buýt, từ trong túi lấy ra một cái thạch trái cây, vị táo. Vừa mới xé vỏ, liền phát hiện ở đầu bên kia của băng ghế đang có một đống cuộn tròn núc ních chiếm ngữ….
3 Tiểu bảo bảo vốn là do Giang Hình cứu trong một lần làm nhiệm vụ. Án bắt cóc khiến cả nước khiếp sợ diễn ra ở B thị – nơi mà trị an cũng không tính là rất tốt.
4 Giang Hình bị Giang Đường khóc nháo muốn papa náo loạn cả một đêm, ngày thứ hai đem đôi mắt gấu trúc giấu dưới mũ kê-pi, vẻ mặt buồn bực mang theo Giang Đường đi làm.
5 Sinh hoạt của nhà trẻ kỳ thật vừa vô cùng đơn giản lại vô cùng phiến toái. Bởi vì ở bên cạnh ngươi mãi mãi là một đàn hai mươi mốt tiểu bánh bao trong đầu chỉ có thạch trái cây, mà không phải căng ó mấy cái thứ như tiền lương của ngươi có bao nhiêu, đã có bạn gái hay chưa, thuận tiện tính toán để gả mấy khuê nữ đã sắp thành bà cô trong nhà đi.
6 Giang Hình quan sát cái người papa “hoang” đã cướp đi Giang Tiểu Đường cả ngày, phát hiện cậu đích thật đúng là một con người cực kỳ thần kỳ. Thoạt nhìn trí thông minh không có đủ dùng, cũng rất thần kỳ mà tản ra một loại khí tràng ôn nhu, cho dù là đứa nhỏ khóc tới nước mắt nước mũi tèm lem, chỉ cần sà vào trong lòng cua thầy giáo nhỏ Mộc Nhĩ, được cậu vỗ vỗ lưng một chút là có thể dắt bàn tay bé nhỏ kia đi rửa mặt rồi.
7 Nhà trẻ. Giờ nghỉ trưa yên ắng, các bạn nhỏ ăn cơm trưa xong xuôi, chơi một vài trò chơi rồi đều được bế đi ngủ trưa. Giang Tiểu Đường cũng không có thói quen ngủ trưa, nói chính xác hơn, là nó ở cùng đại quái thú đã lâu, cho nên trở nên rất giống với đại quái thú ở điểm cực kì dư thừa sinh lực cùng lòng hiếu kỳ cực kì lớn, tưởng chừng chẳng bao giờ hết.
8 Thầy giáo nhỏ Mộc Nhĩ vội vã ôm Giang Tiểu Đường chạy tới bệnh viện. Chạy trên cái cầu thang dài tưởng chừng không thấy điểm cuối, lầu hai là khoa phụ sản tràn ngập sự vui sướng của những sinh mạng mới, lầu ba là những tiếng khóc của trẻ con thoát ra từ những phòng tiêm thuốc, mùi thuốc bắc tràn ra khắp nơi, lầu bốn trong có nhiều người bệnh tuyệt vọng là phòng hóa trị, lầu năm yên lặng là nhà xác, lầu sáu sáng đèn phẫu thuật, bác sĩ giơ dao kéo lên chiến đấu cùng lưỡi hái của tử thần.
9 Chuyện Xưa Về Cái Tên
Thang Tiểu Viên: Tiểu Thành, tại sao tên của chúng tớ toàn là tên món ăn, có mỗi tên của cậu lại không phải?
Phương Tiểu Thành: Kỳ thật tớ cũng vậy mà.
Thể loại: Trọng Sinh, Đam Mỹ
Số chương: 15