61 Nhạc Dao khẽ cắn đôi môi anh đào, gương mặt xinh đẹp hiện rõ nét vui mừng. Kể từ sau khi được gả vào Vạn gia, giờ mới là lần đầu tiên cô có cảm giác an toàn như thế.
62 Nghe lão nói vậy, Hồ Tiểu Thiên chợt sinh ra cảm động, khẽ gật đầu, sau đó đưa mắt nhìn sang Liễu Khoát Hải nói: "Liễu chưởng quỹ, tôi mới tới Thanh Vân, vẫn còn lạ nước lạ cái.
63 Đương nhiên là Hồ Tiểu Thiên không khách khí, lập tức giao hai mươi người cho Mộ Dung Phi Yên phân công nhiệm vụ, rồi gã cùng Lưu Bảo Cử, hai người nhanh chóng đi vào Phong Vũ Đình ngồi, vừa vặn lúc này chưởng quầy Hồi Xuân Đường Liễu Đương Quy tới đưa rượu và đồ ăn, nhân tiện lão hỏi thăm cờ hiệu rồi sang nhìn xem con mình thế nào, nghe nói nhi tử đi theo tân nhiệm Huyện thừa đại nhân tới đây hộ đê, biết thế nhưng người làm cha mẹ như lão vẫn có chút lo lắng.
64 Vạn Bá Bình vội vàng mời Hồ Tiểu Thiên ngồi xuống, Hồ Tiểu Thiên nhìn lão già này không vừa mắt một chút nào cả, mặt rõ ràng lạnh như tiền nhìn là muốn ói, còn nói cái gì mà đệ nhất thần y vùng Tây Xuyên, bà mẹ nó chứ! Mấy cái đứa hay xưng đệ nhất như này, phần lớn đều là đám mua danh chuộc tiếng cả.
65 Lý Hương Chi bị nghẹt thở và đã lâm vào hôn mê nên không cần tiến hành gây tê. Tình huống vô cùng cấp bách, thời gian không cho phép Hồ Tiểu Thiên ung dung tiến hành phương pháp mở khí quản.
66 Hồ Tiểu Thiên nói: "Bọn họ là kẻ trộm cướp, tôi là kẻ. . . trộm. . . trái. . . tim. " Con hàng này kéo dài giọng, đôi mắt dán chặt vào bộ ngực Mộ Dung Phi Yên.
67 Mộ Dung Phi Yên định đuổi theo, nhưng đột nhiên cảm giác không còn tí hơi sức nào, hai chân bủn rủn, trước mặt tối sầm, thiếu chút nữa là đổ gục xuống ngất lịm.
68 Mộ Dung Phi Yên hành lễ nói: "Vạn phu nhân, vừa nãy tôi nghe thấy bên này truyền đến động tĩnh, cho rằng đã có chuyện xảy ra, cho nên mới sang đây xem sao.
69 Phàm mọi chuyện không nên quá mức, chín quá hóa nẫu, nghi ngờ của Hồ Tiểu Thiên lần này đã lộ rõ không thỏa đáng, Mộ Dung Phi Yên nhận thấy lời nói này không giống phong cách bình thường của hắn.
70 Truyện không có chương 70, 71 nhưng nội dung vẫn liền mạch. .
71 Hồ Tiểu Thiên nói:- Vạn viên ngoại, chuyện hôm nay ngài định làm thế nào đây?Kỳ thực hắn sớm đã đoán được suy nghĩ của Vạn Bá Bình, nhưng cố ý không nói chỉ đợi Vạn Bá Bình tự nói ra.
72 Hồ Tiểu Thiên đang nghĩ chuyện buôn bán từ thiện, thì thấy mấy người đi nhanh đến chỗ mình, nhìn chăm chú, lại là huyện lệnh Hứa Thanh Liêm, sư gia Hình Thiện đi phía sau, còn có hai gã nha dịch.
73 Hồ Tiểu Thiên bước ba bước đã tới trước mặt Hồ Thiên Hùng, vừa bắt tay y vừa cười nói:- Hồ đại ca, sao anh lại tới đây?Ở Hồ gia Hồ Thiên Hùng cũng là người có địa vị cao, rất được Hồ Bất vi yêu quý cho nên mới tuyển về làm thị vệ bên mình, những chuyện quan trọng chủ yếu giao cho y làm.
74 Buổi trưa, Hồ Tiểu Thiên đã ngồi ở Hồng Nhạn lầu để đón tiếp cố nhân. Bọn họ vừa mới đến trước cửa Hồng Nhạn lầu, còn chưa kịp đi vào liền nhìn thấy quản gia Vạn phủ Vạn Trường Xuân dẫn theo bốn gã người làm vội vàng đi tới, nhìn thấy Hồ Tiểu Thiên ở bên trong, Vạn Trường Xuân vội vàng bước lên phía trước chào hỏi.
75 Phía trước bóng cây trên đường là ba gã kỵ sĩ áo đen che mặt ngồi ngay ngắn ở trên lưng ngựa, cản đường trước xe ngựa, một người ở giữa lạnh lùng nói:- Để xe ngựa lại sẽ chừa cho các ngươi một đường sống!Người đánh xe ngựa phản ứng trước tiên nhảy xuống xe ngựa xoay người bỏ chạy, nhưng trước khi gã bỏ chạy không ngờ giải mở một trong hai con tuấn mã kéo xa ngựa, nhảy lên lưng một con ngựa trong đó quay đầu ngựa lại chạy như điên.
76 Sự việc như vậy đã rõ, đương nhiên không cần phải tái thẩm, Mộ Dung Phi Yên nói:- Nên xử lý mấy người này thế nào?Hồ Tiểu Thiên nhìn ba người kia, cười lạnh nói:- Một là giao nộp cho quan hai là giết người diệt khẩu tại chỗ.
77 Hồ Tiểu Thiên tỏ vẻ bình thường hỏi:- Có phải đã xảy ra chuyện đại sự gì không, ta có cảm giác không khí trong nha môn hôm nay không bình thường. Lưu Bảo Cử nói:- Hứa đại nhân triệu tập chúng ta họp, thế nào? Không phải ngài cũng đến vì chuyện này chứ?Trong lòng Hồ Tiểu Thiên thầm mắng, Hứa Thanh Liêm là lão rùa đen, một lòng muốn ôm trọn quyền lực.
78 Hứa Thanh Liêm cũng hiểu được Quách Thủ Quang nói rất có lý, hai người là tùy tùng trung thành nhất bên cạnh mình, nếu lão biểu hiện quá lãnh đạm thì chỉ sợ bọn họ sẽ không phục, vì thế liền vỗ vỗ vào bả vai của hai người nói:- Hãy kiên nhẫn vài ngày.
79 Hồ Tiểu Thiên cố làm ra vẻ nói:- Trách nhiệm của kẻ làm quan chính là tạo phúc một phương. Ta đến Thanh Vân chính là vì muốn làm việc tốt cho lão bách tính.
80 Người điểm trúng huyệt đạo Hồ Tiểu Thiên chính là một văn sĩ trung niên. Y mặc trường bào màu vàng, búi tóc như đạo sĩ, mày dài mắt bé, vẻ mặt nham hiểm hung ác, nói giọng trầm nhỏ: - Nếu muốn giữ mạng sống, thì nên ngoan ngoãn nghe lời chúng ta.