141 An Đức Hằng cười nói: "Cố tiên sinh. người làm ăn phân chia ra làm rất nhiều loại, tầm thường nhất là loại người mà khi làm ăn chỉ bo bo nghĩ ình, sợ người khác tham gia vào thì mất đi một phần sinh ý.
142 Hà Vân Nhan nhìn xuống hàng ghế khách mời có Trương Dương, khóe miệng hơi nhếch lên. lộ ra một nụ cười. Tài nghệ của Hà Vân Nhan không chỉ giới hạn trong vũ đạo, ngay cả đàn piano cùng đàn tranh đều chơi rất tốt, nếu như không phải tận mắt trông thấy, Trương Dương thực sự không tin nổi đây là cái tiểu nha đầu làm quảng cáo bia mà dám liều mạng với đám lưu manh đường phố.
143 Trận mưa này ở Giang Thành tới rất đột nhiên, nhưng lại kéo dài rất lâu, mưa tầm tã liền hai ngày hai đêm, mực nước trong sông suối ờ trong ngoài Giang Thành rõ ràng đã dâng lên.
144 Trong cuộc họp thường ủy thành phố Giang thành, khi Lý Trường Vũ chậm rãi kể lại tình cảnh trong lễ truy điệu ngày hôm đó, tất cả mọi người đều trầm mặc, bao gồm cả bí thư thị ủy Giang Thành Hồng Vĩ Cơ.
145 Sáng sớm ngày hôm sau. Trương Dương lại dẫn chị em Cố Giai Đồng tới núi Thanh Đài. Lần này là để hoàn thành tâm nguyện của Cố Dưỡng Dưỡng, cô bé này muốn dựa vào sức lực của mình để trèo lên núi Thanh Vân.
146 Các trà nghệ sư biểu diễn pha trà trước mặt bọn họ với thủ pháp lão luyện. Trương Dương nhìn những ngón tay giống như hoa lan của trà nghệ sư, cũng không khỏi cảm thán kỹ nghệ tinh diệu của cô ta.
147 Khi một cảnh hoàn thành, đạo diễn hét dừng, sau đó Vương Chuẩn lớn tiếng giơ ngón tay cái về phía Hà Hâm Nhan, nói: "Giỏi lắm!"Trương Dương đứng xem ở bên cạnh cũng giơ ngón cái của cả hai tay lên.
148 Tâm tình của Trương Dương tối này rất không tốt, những lời nói của Hứa Gia Dũng đã gợi lại cho hắn những hồi ức về Tạ Hiểu Tình, hai người đánh tâm lý chiến, đồng thời vào lúc Hứa Gia Dũng chơi đòn tâm lý với hắn, Trương Dương cũng tiến hành phản kích, có điều rõ ràng song phương đều có tổn thất.
149 Thường Hạo nói: "Đây không phải là thủ đoạn bình thường, người bình thường cho dù muốn giết anh cũng không dùng thủ đoạn phức tạp như vậy, hắn tính toán khá chu mật, cho dù chuyện có bị phát hiện thì cũng sẽ không có đầu mối mà truy tìm, anh nghĩ kỹ lại xem rốt cuộc đã đắc tội với ai?"Trương Dương nhíu mày, người mà hắn đắc tội thực sự là quá nhiều, nhưng hận mình tới mức hạ sát thủ thì chắc là không có mấy người, người mà hắn nghĩ tới đều tiên chính là An Đức Hằng, có điều nghĩ thấy hắn và An Đức Hằng trước mắt chỉ có xung đột trên lợi ích, nếu An Đức Hằng có hiềm nghi, vậy thì bọn Vương Học Hải cũng đáng ngờ, người mà hắn đắc tội trên chính trị còn nhiều hơn nhiều, nhưng dám ám sát mình chắc chẳng có mấy người.
150 Trương Dương nhìn thẳng vào đôi mắt của Sở Yên Nhiên nói: “Ngươi cũng là của ta, kẻ nào dám có chủ ý với ngươi lão tử thiến hắn, cho hắn cả đời làm thái giám luôn!”“Nói năng linh tinh, ngươi ta nói chơi thế, ngươi cư nhiên coi là thật làm gì.
151 Lương Bách Xuyên lui về thủ thế khóa hai bên sườn lại, Hình Ý quyền rất coi trọng căn cơ và sự vận động di chuyển, mắt đi đâu, chân là chiến mã, hai tay là binh khí, vô luận tiến công hay phòng thủ, tất cả đều di chuyển vững vàng có lực kín kẽ không hề sơ hở.
152 Trương Dương theo thời gian trong quan trường tuy rằng tu vi tăng lên không ít, thế nhưng hắn vô pháp có thể học được cái thói ẩn nhẫn của kẻ quan trường, nhất là cái lúc hắn tìm được ra kẻ cố tình chơi mình thì hắn tuyết đối không buông tha cho kẻ đó.
153 Hồ Thiết Phong tiến đến sát gần Điền Khánh Long thấp giọng nói: “Điền cục trưởng, chuyện này giải quyết sao?”Điền Khánh Long thản nhiên cười trả lời lại: “Niêm phong toàn bộ vật chứng chờ tiến hành điều tra làm rõ! Người ta báo án cũng đều có chứng cứ xác thực cả, chúng ta là công an nhân dân, không thể làm ngơ như không có chuyện gì xảy ra được, cần phải làm gì thì cứ làm thế ấy.
154 Ánh dương quang xuyên qua khe mành cửa rọi lên trên mặt giường, soi rõ thân hình giai nhân trắng nõn, thân thể mềm mại tựa như bạch tuộc quấn quanh người Trương Dương.
155 Đối với việc xử thế Chu Vân Phàm có một bộ chuẩn tắc riêng cho nên hắn mới có thể vượt qua giai đoạn loạn lạc trước đây mà nổi lên tại Đông Giang. Từ một gã bị quy tội phản phái mà nhanh chóng biến hóa thành một vị thương nhân thành công.
156 Sau khi trở lại Hi Nhĩ Đốn đại tửu điếm Trương Dương được Thường Hạo thông báo về tình hình giám thị An Đức Hằng, theo đó phát hiện ra mối liên hệ mật thiết giữa An Đức Hằng và Vương Học Hải.
157 Chu Vân Phàm cuống quít nói : " Đương nhiên, công trình cơ giới thiếu nợ ta một khoản mà không có tiền hoàn lại cho nên dùng một số máy móc cơ giới để gán nợ.
158 Lúc hai người đang chuẩn bị rời đi thì điện thoại của Trương Dương vang lên, người gọi đến là Trương Đức Phóng. Trương Đức Phóng chủ yếu muốn thông qua Trương Dương để biết tình huống của Chu Vân Phàm.
159 Trương Dương mở cửa xe đang chuẩn bị rời đi thì Cố Dưỡng Dưỡng đuổi tới: "Trương ca!"Trương Dương cười nói: "Dưỡng Dưỡng a! Ta có việc gấp, để sau nói nhé!""Chuyện gì chứ?""Ta phải tới trường Đảng học!""Đúng lúc ta đang muốn đi chợ hoa mua mấy thứ, ngươi đưa ta đi đi!"Trương Dương không thể khác được đành gật đầu, chợ hoa vốn ở ngay sát vách trường Đảng, dù không muốn cũng đành phải theo.
160 "Thế nào là hoa tâm chứ? Các nàng đều đối với ta rất tốt, ta không thể phụ lòng các nàng ấy được, cái này gọi là tấm lòng bao dung rộng lớn chứ! Ta muốn đem tất cả các nàng về làm lão bà của ta hết!"Cố Giai Đồng trừng mắt nhìn Trương Dương : "Trời ạ, đầu óc ngươi sao mà nhiều cái tư tưởng phong kiến như thế? Bây giờ là thời đại nào rồi? Ngươi còn muốn một bầy thê thiếp nữa sao?"Trương Dương mỉm cười nói : "Mỗi người đều có mộng tưởng của mình, ta chính là muốn có quyền lực bạt thiên, chung quanh lại có mỹ nhân bầu bạn!"Cố Giai Đồng hung hăng nhéo hắn một cái thật mạnh nói : "Vô sỉ ta gặp nhiều, nhưng chưa gặp ai vô sỉ như ngươi!"Trương đại quan nhân rất nhanh hiền lộ bộ mặt vô sỉ thật sự, đêm đó hắn đại phát thần uy, khiến cho Cố tiểu thư hạnh phúc đê mê không biết bao nhiêu lần, mãi cho tới lúc Giai Đồng xin tha Trương đại quan nhân mới ngừng lại.