61 Sau khi lấp đầy bụng, cả đám khiêng lợn rừng xuống núi.
Sói đen nhỏ không nói tiếng nào đi theo bên cạnh Tần Miễn.
Ngô Địch kinh ngạc nói: “Không phải nó muốn đi theo tẩu tử xuống núi chứ.
62 Lôi Thiết trách: “Đừng uống quá nhanh. Ăn đồ ăn đi. ”
Tần Miễn gắp một đũa cải bó xôi cho nhuận miệng mới dễ chịu hơn chút, ăn một miếng thịt hấp bột gạo, bưng chén rượu lên chạm chén của Lôi Thiết “Uống.
63 “Gỗ chá” Tần Miễn chấn động, cầm cung nhỏ thật chặt “Thì ra gỗ này là gỗ chá ư. Ta biết loại cây này, gỗ chá là loại gỗ rất quý báu, sánh ngang với hoàng đàn, chìm hoặc bán chìm trong nước, chất gỗ ổn định ít bị vênh.
64 Trong phòng đã có không ít người. Lôi Đại Cương cùng tức phụ, hai nhi tử, đại nhi tức(1), hai tôn tử và hai tôn nữ đều có mặt, gần như cũng là cả nhà xuất động.
65 Tần Miễn và Lôi Thiết đều không quay đầu lại, đánh xe trâu đi xa.
Tần Miễn dám khẳng định hơn phân nửa là Lôi Tiểu Vân nói gì đó với những người khác, phụ nhân kia mới có thể nói những lời này.
66 “Thế nào hở?” Tần Miễn làm dáng hiến vật quý “Có phải toàn những thứ trước giờ huynh chưa từng thấy chưa từng nếm thử không nào?”
Lôi Thiết ôm hôn hắn, nói nhỏ “Vĩnh viễn khó quên.
67 Bên tai Lôi Thiết nhiễm lên vệt hồng nhạt, giống như không có việc gì nói: “Là người khác viết. Ta thấy chữ hắn bình thường nên tự viết lại. ”
Lòng Tần Miễn có chút ngọt, lại có chút buồn cười.
68 Độ ấm của nước dần giảm đi, Lôi Thiết đưa chiếc khăn lau chân màu xanh cho Tần Miễn, mình thì dùng chiếc màu xám lau chân.
Sau khi Tần Miễn đi nhà xí thả nước rửa tay thì vào phòng ngủ.
69 Buổi chiều, Lôi Hướng Nhân dẫn theo Lôi Đại Bảo, Lôi Nhị Bảo đến nhà mời Tần Miễn, Lôi Thiết qua lão trạch ăn cơm — một nhà Lôi Tiểu Vân và một nhà Lôi Tiểu Phượng đến đây, ăn cơm trưa ở nhà Lôi Đại Cương, cơm chiều sẽ ăn ở nhà Lôi Đại Cường.
70 Tần Miễn đỡ eo y, phòng ngừa y bị té ngã.
“Lén lút đi gặp ông bà ngoại lần cuối, nhưng vẫn bị họ phát hiện, bảo tiểu cữu đuổi theo cho ta một lượng bạc.
71 Trong khu rừng nhỏ có vài trăm cây, cây hòe, cây bạch dương, cây sam, cây liễu đều có, còn cả cây trúc nữa, chặt xuống đem bán cũng được một số tiền, Tần Miễn chủ động mua mấy khuông trứng gà biếu cho thôn dân, dù là lão nhân thọ bảy tám mươi tuổi hay là trẻ con mới sinh, đều dựa theo đầu người, biếu mỗi người hai trứng, xem như mua những cây này, tránh cho về sau cãi cọ.
72 Về nhà, Lôi Thiết đến bên cạnh giếng, trực tiếp múc nước giếng tưới lên mặt.
Tần Miễn nhíu mày “Giờ nước giếng vẫn rất lạnh, huynh coi chừng bị cảm — cảm mạo.
73 Tần Miễn cũng đi hướng đó. Phạm vi hồ nước đã dùng nhánh cây làm dấu hiệu, nhóm nhân công chia thành hai bên, đào từ phần eo ‘hồ lô’ hướng ra hai đầu.
74 Hứng thú của Khôn tử, Hiên tử với đồ ăn vặt chỉ bình thường, nhìn thấy đao gỗ, thuyền buồm và xe ngựa trưng trên giá gỗ, kích động chạy đến vươn tay cầm lên.
75 Lôi Đại Cường khẽ hắng giọng ‘khụ’ một tiếng, đi tới.
Tần Miễn và Lôi Thiết dừng bước chân, khách khí chào hỏi.
“Cha. ”
Ánh mắt Lôi Đại Cường nhìn bóng dáng các thợ hồ xa xa rồi từ ái nhìn Lôi Thiết “Nơi này còn cần nhân thủ không? Cha ngươi có một nhóm người khoẻ mạnh.
76 Tần Miễn, Lôi Thiết dự tính mua thêm người phụ trách chăm sóc trang viên, nhưng trạm môi giới trấn trên quá nhỏ, người bán thân tuổi tác không đều, tố chất không đủ, cả hai bèn đến huyện Chiêu Dương xem xét, thuận tiện dạo chơi một vòng.
77 Lôi Thiết mang theo Hỉ Nhạc cùng đi Đặng gia thôn, để Hỉ Nhạc nhận biết đường. Nếu về sau có chuyện cần đến Đặng gia thôn, Lôi Thiết không cần tự thân đi.
78 Tần Miễn dắt hai chó con, cùng Lôi Thiết đi ra cổng sân. Nhất Điểm Bạch im lặng theo sát họ, thỉnh thoảng nhìn Nhất Phiến Hôi và Hắc Mã Giáp, không có vẻ gì không hữu hảo.
79 Đến chân núi, ngó ngó bốn phía không người, Tần Miễn thả lợn rừng và hổ từ trong không gian ra.
Hai người chậm rì rì nướng một ít thịt hươu bào ăn no nê, Lôi Thiết ở lại trông con mồi, Tần Miễn trở về gọi người đến hỗ trợ.
80 Tần Miễn đoán bên trong là trang phục cưỡi ngựa, bởi vì quần áo Lôi Thiết đang mặc không phải đồ y mặc ra ngoài khi nãy, mà là kỵ trang.
Hắn đón lấy hộp gỗ chạy vào phòng, mới chốc lát đã phóng như bay ra, một thân kỵ trang màu trắng vừa vặn, tư thế oai hùng, thần thái tràn trề, đứng trước mặt Lôi Thiết hưng phấn nói: “A Thiết, chở ta chạy một vòng trước đi.
Thể loại: Khoa Huyễn, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 40