21 Ta chạy ra khỏi lều, leo lên ngựa phi thẳng hướng Assirya, giọt nước mắt không tự chủ rơi xuống. Ông đội trưởng và đám người đứng ngoài không hiểu chuyện gì hết, tròn mắt nhìn.
22 Sau nữa ngày vừa hỏi đường vừa giấu giếm thân phận thì ta đã bắt đầu tiến vào sa mạc. Trời ạ, tại sao từ Assirya không có con đường nào về Ai Cập mà không phải đi qua sa mạc chứ? Ta sắp biến thành con heo quay rồi nè.
23 Ta nhíu mi, nhìn tên người không ra người, quỷ không ra quỷ trước mặt bằng một ánh mắt dè chừng:
- Ngươi. . . . là ai?
- Này. . . . tên kia. . .
24 Ánh sáng chiếu thẳng vào khiến ta chói mắt, nhíu mày tỉnh dậy. Nhìn sang bên cạnh thì chẳng thấy ai. Tên này đang bị thương mà chạy đi đâu mất tiêu rồi, thuốc của ta tuy tốt thật nhưng cũng đâu nhanh đến thế chứ.
25 P/s: Chương này mình đăng rồi nhưng gặp một số vấn đề nên hôm nay mình đăng lại, có một số tình tiết bị thay đổi đó
(Từ nay mình dùng cả ngôi thứ ba nha!)
----------------------------------------------------------
Một ngày mới lại bắt đầu trên đất nước Ai Cập tươi đẹp này.
26 "Sao chóng mặt thế này? Cảm giác ruột gan cứ muốn đảo lộn hết cả! Cái tên chết tiệt nào trói mình lại thế nhỉ? Ta nguyền rủa cả dòng họ nhà ngươi, không thấy ta là một cô gái liễu yếu đào tơ hay sao hả?"
Asisư tuy chưa tỉnh hẳn nhưng vẫn đủ sức để nguyền rủa cái tên dở hơi bắt cóc nàng.
27 Cuối cùng cũng hoàn thành xong kì thi, mừng quá! Tạ lỗi với mọi người bằng chương mới nè!
MERRY CHRISTMAS!!!!!!!!!!!
---------------------------------------------------------------------------------
Mặt trời đã lên cao, từng đàn chim ríu rít kéo nhau đi kiếm mồi.
28 Giọng nói này, ngữ khí này, quá đỗi quen thuộc với nàng. Làm sao nàng có thể quên được, người anh trai mà nàng yêu quý hơn cả mạng sống của mình. Nước mắt đã lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp, Asisư quay người lại đối diện với Ragashu
- Anh Ragashu.
29 Nghe tin Asisư chuẩn bị về Ai Cập, Mitamun cũng gấp rút chuẩn bị để đến đây. Nàng rất nhớ Asisư. Do vụ vương phi lần trước nên Mitamun vẫn còn giận phụ hoàng mình.
30 Chương mới để đón năm mới nào!!!!!!!!!!!
HAPPY NEW YEAR 2016!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
----------------------------------------------------------------------
Vận trên mình bộ trang phục bằng lụa màu tím, nàng im lặng đứng bên cửa sổ nhìn xuống cuộc sống nhộn nhịp ở dưới chợ.
31 Quả thật cô em dâu của nàng rất thích đi chơi. Bình thường nàng ta hở chút là chạy nhảy lung tung. Thế mà hai tuần nay cực kì chuyên tâm học cung quy và những thứ cần thiết cho ngôi vị hoàng phi.
32 Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Tháp Babel - niềm kiêu hãnh của Babylon lại ngay trong ngày sắc phong công chúa của nàng mà phát nổ. Thế khác nào nói nàng là mầm mống tai họa, là hồng nhan họa thủy? Mà cũng thật kì lạ! Rõ ràng anh Ragashu đã tăng cường quân lính phòng vệ và cho kiểm tra kĩ những người tiếp cận tháp mà.
33 Một nam nhân bạch y với mái tóc màu bạc buộc hờ hững sau lưng, trên tay đỡ một nữ nhân với mái tóc đen nhánh phất phơ trong gió nhẹ nhàng đáp xuống đất.
34 Ở Babylon thêm hai ngày, nàng tranh thủ đưa ra một số kế hoạch giúp đỡ Ragashu nâng cao đời sống nhân dân. Vốn mọi thứ đã được Ragashu an bài tương đối ổn định nên nàng cũng không mấy khó khăn.
35 Sáng sớm mọi người đều đã thức dậy để chuẩn bị cho chuyến đi. Nàng và Izumin sẽ xuất phát trước, đoàn người Carol cũng sẽ đi ngay sau đó. Kyo không về Ai Cập mà bay theo nàng.
36 Cuối cùng mình cũng đã quay lại. Sorry mọi người vì thời gian qua im hơi lặng tiếng. 'Chân thành cúi đầu xin lỗi'
Mình có một số lưu ý cho chương này: Có lẽ nhiều bạn đọc sẽ cho rằng mình đang du hành sang tận Trung Quốc.
37 Ngự thư phòng.
"Quốc vương, tình trạng của vương hậu ta đã hiểu được phần nào. Chất độc vương hậu trúng là một loại cực độc. Loại độc này nếu trúng phải sẽ ăn mòn cơ thể nạn nhân chỉ còn lại một vũng máu.
38 "Quốc vương, bây giờ tình hình vương hậu đã ổn định, ta nghĩ mình nên quay về Ai Cập. Nữ hoàng Asisư cũng đã gửi thư thông báo hi vọng ta về sớm" Asisư lên tiếng
Nàng thật sự mong có thể quay về Ai Cập ngay lập tức.
39 "Nữ hoàng, hoàng đế Menfuisư sắp về đến hoàng thành rồi. Chị có ra đón ngài ấy không?" Ari bưng đĩa trái cây đặt lên bàn, tiện thể thông báo tin tức cho Asisư
Hoàng đế hồi cung.
40 Rời khỏi quảng trường, Asisư và Carol quay về thần điện.
"Chị Asisư, hôm nay chịchỉnh Kafaura giữa quảng trường, khiến cô ta mất mặt như vậy. Liệu cô ta có tìm chị báo thù không?" Carol lo lắng.