1 Nếu bạn có một nơi để về, đó gọi là nhà. Nếu bạn có một người để yêu thương, đó gọi là gia đình. Nếu bạn có cả hai thì đó là một phước lành. . .
Nhưng nếu bạn có tất cả những thứ đó mà cảm giác như không thì đó gọi là gì?.
2 -Bỏ cái tay của mày ra!
1 giọng nói vang lên một cách đầy lạnh lùng và có chút giận giữ khiến hành động của Riley chợt dừng lại. Anh khẽ nở nụ cười lạnh rồi đứng dậy, cho tay vào túi quần nhìn cái người đang đứng cách mình chừng 3m kia:
-10h tối sao? Mày về sớm hơn tao tưởng!
-Chẳng liên quan tới mày.
3 -Tường Vy, trong em thì anh là gì?
Câu nói đầy "chấn động" của Riley vang lên làm nó có chút bỡ ngỡ. Cả cơ thể anh toát ra thứ gì đó khiến nó cảm thấy bất an 1 cách lạ thường.
4 Trong căn biệt thự rộng hơn 1800m2 được thiết kế theo phong cách Tây Âu của gia tộc nhà họ Hoàng là hình ảnh của 1 chàng trai có gương mặt cuốn hút đang đi đi lại lại trước cửa của 1 căn phòng ở trên tầng 2.
5 Khí lạnh của tiết trời mùa thu về đêm ngày càng rõ nét, đặc biệt là trong cái gian phòng khách rộng miên man của gia tộc họ Hoàng. . .
Jordan, Angus, Riley, Nathan
4 con người, 4 cá tính khác nhau đã tụ họp lại trong cái gian phòng khách rộng rãi nhưng lại nặc mùi sát khí! Không khí tĩnh lặng và lạnh lùng bao trùm lấy toàn bộ nơi này khiến những ai chỉ đi qua đây thôi cũng đủ lạnh sống lưng rồi.
6 -Tường Vy, những lời nói của anh sau đây có vẻ rất khó tin, nhưng anh nhất định phải nói. . . .
Giọng nói kiên định và có phần hồi hộp của Nathan khiến nó ngạc nhiên.
7 Sau 1 thời gian mất tích thì Oliver cũng quay trở lại rồi đây^^. Mình còn bận học nên trước mắt lịch đăng truyện sẽ là thứ 7 và chủ nhật nha friends! Rất mong các bạn ủng hộ bộ truyện này :3 Giờ thì ta vào truyện thôi>>>
=======================
Trước cửa phòng cấp cứu vẫn là cái bầu không khí tĩnh lặng, đượm chất u buồn; vẫn là hình ảnh của 1 người phụ nữ ngoài 40 tuổi đang ngồi mệt mỏi, suy tư ở đấy.
8 -Yoo. . . . Chào buổi chiều "anh trai" yêu quý!-Tiếng giọng đùa cợt ở phía đầu dây bên kia vang vọng đến tai Jordan khiến anh có chút khó chịu. Cái gì mà anh trai yêu quý? Thích gây sự với anh lắm à?
-Thằng chập! Xưng hô chừng mực tý đi.
9 Leeng. . . keeng. . . .
Quán Coffe Flowers lại đón chào thêm 1 vài vị khách mới. Họ đến đây để thưởng thức hương vị cafe mới mà quán này tạo ra, để trốn tránh sự ồn ào mà thế giới ngoài kia đem lại, hoặc cũng chỉ đơn giản là vào đây để ngắm những con người có vẻ bề ngoài quyến rũ đang ngồi ở góc quán^^.
10 Tường Vy uể oải bước vào nhà tắm trong thần thái không ổn chút nào. . . . Mà đương nhiên rồi! Ổn làm sao được khi đêm qua nó chỉ ngủ được vỏn vẹn có 3 tiếng.
11 Kỳ Như trở về nhà sau một ngày làm việc mệt mỏi. Thả tự do cơ thể mình xuống chiếc giường êm ấm, con mắt của cô nhẹ nhàng khép lại như thể muốn dũ bỏ mọi xô bồ ở thế giới bên ngoài.
12 -Nhà này không có đứa con trai mất dạy và hư hỏng như mày. Đi ra khỏi đây ngay.
Lewis ngán ngẩm bước ra khỏi căn biệt thự rộng lớn, trên tay anh là ba chiếc thẻ tín dụng màu xám.
13 Như thường lệ, vào đúng khung giờ "vàng" 7 giờ 30 phút sáng, William lại ung dung điều khiển chiếc xế hộp của mình chạy bon bon trên đường, hướng thẳng đến bệnh viện mà Edric đang điều trị.
14 -Tiểu thư à, cô đứng dậy đi. Ngồi ở đây không hay lắm đâu!
Thư kí Tân vừa nói vừa ngồi kiểu chân chống chân quỳ ngay cạnh nó cầu mong nó sẽ đứng dậy.
15 Chương15: Chú có biết mẹ con đâu không?
CHOANGG. . . . .
Sau 3 tích tắc bay lơ lửng trong không trung thì chén trà ngọc chính thức vỡ thành trăm mảnh khi va chạm với nền nhà lạnh lẽo.
16 Một người phụ nữ cao quý, khí chất bất phàm, chân bắt chéo ngồi trên sofa. Bà mặc một chiếc váy màu đen nổi bật khí chất cao ngạo nhưng sang trọng. Bà ngồi trên ghế, tay nâng tách trà.
17 *Cạch*
Cánh cửa xe Toyota nhanh chóng được đóng lại bằng một lực không mạnh cũng chẳng yếu. Đưa tay chỉnh lại chiếc áo sơ mi trắng đang mặc trên người, William bắt đầu rảo bước.