1 Trời nắng, len qua tán cây , rọi thẳng vào biển số lớp 12D. . . Biển số lớp - 12D. . bảng tên lớp đã bị nhìu đứa kết thêm chữ "Ê" vào sau chữ "D" --> 12DÊ Lâm vác cái cặp nặng trịch vào , nó quăng cặp lên ghế rồi úp mặt xuống bàn mà ngáy như sấm.
2 Giờ ra chơi , Lâm lại ngủ , đó là sở thik , là thói quen , cũng là mục đích sống của nó. . . Bỗng Lâm giật mình thức giấc bởi tiếng la của con gái. Ngước mắt lên , hỏi rõ , mới biết.
3 Hải vào lớp. . . thấy Xuyến còn đang dỗ dành Hà , Hải nói -" Hà nín đi ! lát nữa cuối giờ ở lại gặp Hải một tí nghen !!!" Hà dụi mắt , gật đầu. . . Xuyền vỗ vai nó vài cái rồi trở về chỗ ngồi.
4 Ngọc ngồi xuống gốc cây sau trường , nó khóc tức tửi. . vừa khóc vì bị Xuyến lừa vừa khóc vì chữ "lừa" làm nó nhắc tới một chuyện không vui. . . Khóc.
5 Xuyến trầm giọng -" Hết !" Ngọc gật gù -" thì ra. . . " Xuyến nhắc khéo -" Nhớ đừng nhắc tới chuyện này nữa nhé ! bây giờ quan hệ giữa 3 ngươì đó tệ lắm.
6 Tiếng chân Hải vang rõ trên nền đường vắng bóng người …Chạy chạy thật nhanh. . chạy bộ mà lị …vì xe nó hư từ ngày hôm wa rồi. . Thấy Phương đang nép người vào thân cây , trên người vẫn nguyên bộ đồng phục , Hải vội chạy lại …túm lấy vai Phương , lay thật mạnh , quát lớn –“ Đâu ? Du đâu ????” Phương cố đẩy tay Hải ra –“ đau quá !!!” Hải lúng túng –“ xin.
7 Câu nói của Du khiến tay ông chùng lại giây lát …Hải cảm thấy đau thắt cả lòng khi hai người mà nó yêu quí lại xung đột thế này mà nó chả nói được lời nào … Du tiếp lời –“ Ông sống đến từng tuổi này mà vẫn không ngộ ra cái chân lí là không thể phán xét con người theo hình thái bên ngoài à ?” Ông quát –“ Im đi ! Không cần dạy đời ông già này !” Du thản nhiên nói tiếp –“ Mặc đồ sang trọng thì là người tốt chắc ? không đeo nhiều khoen tai thì không biết bắt nạt người khác à ? Tóc đen tự nhiên không vướng màu nhuộm thì được coi là người dân lương thiện sao ??” Câu nói và thái độ thản nhiên của nó khiến ông không nói nên lời.
8 -“Thân thế của Phương là như thế nào cậu biết không ? “- Hải hỏi - “Dĩ nhiên” – Du đáp –“Cha Phương thì không đc nhắc đến nhưng mẹ Phương mất sau khi hạ sinh Phương , hiện tại Phương đang sống với bà ngoại vì những họ hàng khác luôn khinh thường Phương và cho rằng vì sinh ra Phương mà mẹ cậu ấy phải chết !Như vậy đã đủ chưa ??” Hải nói –“ Thật ra …Phương và tớ là …” “Là gì ?”- Du hỏi với lòng kiên nhẫn đã cạn.
9 Lâm đang thiu thiu , mắt nhắm mắt mở chuẩn bị “an giấc” thì một bàn tay vỗ nhẹ vào vai khiến nó giật mình ngước đầu lên –là Hà. “Lâm ra đây với Hà một tí nha ! Hà có chuyện muốn nói với Lâm !” – Giọng Hà nhỏ nhẹ đến mức Lâm ko nỡ từ chối dù rằng nó đang rất buồn ngủ.