61
62 Dâm tặc… Không cần nghĩ cũng biết là đang nói Âu Dương Khắc!Thiếu chút nữa đã quên, Kim lão gia tử giấy trắng mực đen rõ ràng viết hắn có loại hành vi hỗn đản “dẫn cơ thiếp đi khắp nơi bắt người”…Rốt cuộc trên đường đi, hắn đã phá hư bao nhiêu con gái nhà đàng hoàng, mới có thể bị người ta đuổi giết đến tận Triệu vương phủ a?Ta thập phần khinh bỉ trừng mắt nhìn Âu Dương Khắc.
63 Hai người phía trên đỉnh đầu tựa hồ lâm vào một trận trầm mặc ngắn ngủi, theo sau đó là mây đen vần vũ, sấm vang chớp giật, áp khí thấp đến mức cơ hồ làm cho người ta sinh ra ảo giác trời sắp nổi dông tố.
64 Trong một gian khách điếm, ta vui mừng kêu. “Đại sư phụ đại sư phụ đại sư phụ!”“Làm sao vậy?”“Không có việc gì. Chỉ là gọi người thôi. ”“Đại sư phụ đại sư phụ đại sư phụ!”“… Làm gì?”“Không có việc gì, chỉ là gọi người thôi.
65 Gian khách sạn này thực không hay ho a…Giữa ban ngày ban mặt, một đám võ lâm nhân sĩ cư nhiên lại đánh nhau ở ngay hậu viện. Binh khí leng keng lách cách va vào nhau, đánh rất là náo nhiệt.
66
67 Lúc vừa tỉnh lại, ta có vài giây không biết mình đang ở nơi nào. Đó là một loại trạng thái…đầu óc quay quay, cả người hỗn loạn. Bởi vậy, khi giáp mặt xuất hiện gương mặt hư hư thực thực của Âu Dương thiếu chủ, ta phản ứng theo bản năng là đưa tay bẹo để xác định thật giả —— đương nhiên, không phải là tự bẹo má ta.
68 Âu Dương thiếu chủ ngủ như người chết. Mà người đã ngủ hai mươi mấy giờ như ta, lúc này cho dù thế nào cũng đừng nghĩ tới chuyện ngủ được nữa. Bên ngoài mưa tuyết càng lúc càng lớn, ra ngoài đi dạo hiển nhiên chỉ là chuyện mơ tưởng.
69 Ta khá là buồn bực nhìn ống tay áo chính mình. Rối rắm lại rối rắm, phiền muộn lại phiền muộn…Là nên ‘roạt’ một tiếng lưu loát cắt rời nó, hay là túm lấy nó mà giật mạnh, để cho đầu Âu Dương thiếu chủ thân mật tiếp xúc với sàn nhà một phen đây?Theo phương diện truy cứu trách nhiệm mà nói, kỳ thật ta nghiêng về phương án sau, nhưng mà dù sao người ta tối hôm qua cũng mới thành khẩn ở cạnh ta cả một đêm, sáng sớm hôm nay đã làm cho hắn đập đầu xuống sàn, không khỏi có điểm không phúc hậu đi.
70 Kỳ thật ta quả là một người không có yêu cầu cao. Xuất môn ra ngoài, chờ mong cái gọi là “Lên đường bình an, đi chung đường thuận lợi” cũng không tính là chuyện gì quá phận đi.
71 Trong hoàn cảnh số lượng còn chưa đạt tới ‘thiên quân vạn mã’, tồn tại của “quan binh” là không có khả năng sinh ra uy hiếp gì đối với võ lâm cao thủ.
72 Ta chưa kịp làm gì, cổ tay phải cũng đã bị người ta lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nắm lấy, ngay sau đó liền có một cỗ sức mạnh thật lớn túm lấy ta lôi ra bên ngoài.
73 Hồng Thất Công, là một vị có ảnh hưởng vô cùng sâu xa tới nhân sinh quan, thế giới quan của ta. Hay nói một cách chính xác hơn, sự tồn tại của y hoàn toàn làm đảo điên tất cả những hiểu biết của ta về thế giới này.
74 Sự tình quả nhiên thực phức tạp… Còn có, chỉ số thông minh của con người ta quả nhiên là có sự khác biệt…Có thể nhìn ra được, Âu Dương thiếu chủ đã là tận lực sử dụng lời lẽ dễ hiểu, nội dung sâu sắc để giải thích cho ta hiểu rồi, có điều, chờ sau khi đầu óc ta tự động chuyển hoán thành ngôn ngữ có thể hiểu được, thì chỉ còn lại cái vỏ của chuyện xưa.
75 Có người từng nói qua, nhân sinh bưu hãn không cần giải thích. Nhưng mà y không biết là, có những người, giải thích nhân sinh rồi mới càng bưu hãn. Ta là nói Âu Dương thiếu chủ… Buổi sáng sớm với ta mà nói thì là sấm chớp cuồn cuộn, với Âu Dương thiếu chủ mà nói thì là trong lành tao nhã, bắt đầu từ một con bồ câu.
76 Mấy ngày kế tiếp, Âu Dương thiếu chủ bận nhiều việc khác, mỗi ngày đều có n con bồ câu bay ra bay vào cửa sổ phòng hắn, tự nhiên cũng sẽ không rảnh tới tìm ta lôi chuyện cũ.
77 Tốc độ phục hồi của Quách đại hiệp thực quá mức nhanh chóng. Mới vài ngày, những vết thương vốn trầy da tróc thịt trông thực sự thảm thiết cũng đã bắt đầu khép miệng.
78 Ánh mắt bỗng nhiên có điểm mờ đi…Không muốn bị loại cảm xúc không quen thuộc này gây rối loạn, ta thầm hít một hơi thật sâu, muốn tập trung toàn bộ tinh thần vào vấn đề ‘xoa bóp’ này.
79 Không biết có phải bởi vì trước khi ngủ nhắc rất nhiều tới chuyện khi còn ở thảo nguyên hay không, buổi tối hôm đó, ta cư nhiên mơ thấy một chuyện nhỏ từ rất lâu về trước… Ách… Thật sự là một chuyện rất nhỏ, cho nên ta cũng không biết vì sao lại mơ thấy chuyện đó nữa…Lúc ấy ta vừa có được tiểu bạch điêu không lâu, tiểu hồng mã cũng mới thuộc về Quách đại hiệp không lâu, Đà Lôi, Quách đại hiệp cùng ta mang ba chúng nó đi bộ trên thảo nguyên.
80 Tròn mắt hữu thần nhìn theo bóng dáng một kẻ trong Hoàng Hà Tứ Quỷ biến mất phía đường chân trời…Tên này vừa rồi cư nhiên ngầm đánh lén sau lưng ta!Tuy y đã vung trường tiên đánh bật đao của Đà Lôi, nhưng một chưởng kia của Âu Dương thiếu chủ đã mạnh mẽ giáng vào ngực y, sau đó y liền bay đi như diều đứt dây, một đường còn phun máu chó… Không không không, ta không có ý mắng y là chó, ý ta chỉ là y không ngừng phun máu, nhưng lại là máu đen, có thể thấy được thời điểm thiếu chủ đại nhân xuống tay khẳng định có bỏ thêm chút độc dược.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 15