Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Xung Động

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 100
Chương mới nhất: Chương 100
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: đam mỹ tiểu thuyết, hiện đại, cường cường – hỗ công, HE. Biên tập: Minh Du. Vì muốn bắt cháu ngoại Trịnh Diệu Dương về tiếp nhận sự nghiệp mà chủ tịch tập đoàn Thành Nghiệp đã sử dụng át chủ bài cuối cùng đó là trợ lý Trần Thạc.

Danh sách chương Xung Động


Chương 21

21 “Sao cô lại được qua cửa này nhỉ?”, tiếp tục tán chuyện với Từ Tú Phương.

“Cần ai cho mới được?”

Ta cười khẽ: “Chủ tịch Trịnh. ”

“Anh Trịnh mà cổ hủ vậy, tôi đá ảnh từ khuya rồi.


Loading...

Chương 22

22 “Thú vị. ” Ta tiếp lời, “Cậu thấy tôi thú vị, bất quá có thể cho cậu giết thời gian. ”

“Tôi còn chưa buồn chán đến thế đâu, anh ăn nói cẩn thận chút đi.


Chương 23

23 Bị tôi quyến rũ, cậu thấy rất khó chịu sao? A, hay phải nói là… rất bất an?” Khóe miệng ta khẽ lộ ra ý cười châm chọc.

Lần đầu tiên cậu ta không cãi lại, chỉ lắc đầu: “Trần Thạc, anh tuyệt đối là kẻ không bao giờ chịu hạ mình, anh nghĩ tôi thực sự không hiểu anh à? Cũng không phải, phải nói rằng tôi còn hiểu anh hơn chính anh kìa.


Chương 24

24 Có vài cô gái lui tới biệt thự Hải Cảnh, nói là tình nhân của Trịnh Diệu Dương. Càng ngày càng thấy thương cho Từ Tú Phương, yêu phải loại đàn ông công khai trăng hoa này.


Chương 25

25 Tối hôm đó, ta thong thả bước quanh trong phòng, gọi cho Lai Chính Mạt thông báo tình hình. Sau đó tập trung soát lại bản hiệp nghị hợp tác với Ngân Thuẫn một lần nữa, Trịnh Diệu Dương không phải người có thể bỏ qua cho những sai sót trong công việc, nếu muốn thuận lợi qua cửa, tốt nhất đừng để cậu ta tóm được nhược điểm.


Chương 26

26 Vị cồn nhàn nhạt lưu lại trên đầu lưỡi cậu ta hòa trộn cùng vị thuốc lá trong khoang miệng ta, chúng ta không ngừng xoay chuyển góc độ, trằn trọc mút lấy nhau, lần đầu tiên phát hiện thì ra hôn môi cũng có thể đạt đến mức độ điên cuồng kích động, gạt phăng mọi ranh giới nề hà cố kị đến thế này.


Chương 27

27 Cậu ấy kiệt sức nằm úp sấp thở dốc không ngừng, lửa dục trào cuộn thực sự khiến cơ thể chúng ta như súng cướp cò, nháy mắt lan tràn tận mọi ngóc ngách, toàn thân thậm chí còn có chút choáng váng sau khi hứng trọn trận hưng phấn tột độ.


Chương 28

28 “Nói tới nói lui, anh là không muốn tới party cùng tôi rồi. ” cô ấy không buồn hùa theo câu nói giỡn của ta, chỉ gượng cười chực bỏ ra ngoài, “Muốn hẹn được người đẹp trai như anh chắc chắn không dễ, tôi có chuẩn bị tinh thần rồi, để lần khác vậy! Lần sau đừng mong từ chối tôi nữa nha.


Chương 29

29 Trước tiên nhẹ nhàng ôm lấy Tú Phương, ta hôn lên má cô ấy rồi cười nói: “Còn một bước là đến thắng lợi rồi ha?”

“Ừa ừa, cách mạng chưa thành công, hoan nghênh quân sư phát huy nha~” Cô ấy cười khúc khích ngả vào ta, hôm nay Tú Phương có vẻ thực sự rất hạnh phúc.


Chương 30

30 Cậu ta vùng dậy theo bản năng, lại bị ta gồng mình ghìm lại, nhưng Trịnh Diệu Dương đã quyết tâm đứng lên, lực phản kháng cực mạnh khiến ta hao sức không ít, thẳng đến khi khống chế không nổi nữa, cuối cùng, cả hai cùng nằm vật ra đất thở hồng hộc.


Chương 31

31 Ta kéo một cái chăn đơn quấn quanh thắt lưng, lẳng lặng giật lại cửa phòng ngủ, rồi túm cổ A Kỳ, lôi cậu ta ra phòng khách, cậu ta lúc này đã hoàn toàn đơ người, mặc kệ cho ta kéo xềnh xệch.


Chương 32

32 Joanna vội vàng đứng bật dậy, quay sang ta nháy mắt một cái rồi bỏ ra ngoài.

Sang phòng Trịnh Diệu Dương, cậu ấy rất nghiêm chỉnh hỏi han chi tiết về bản hiệp nghị, ta cũng nghiêm chỉnh trả lời.


Chương 33

33 Cô ấy nhìn ta: “Sáng nay, chủ tịch Trương gọi cho tôi, ông ấy nói sắp tới anh sẽ về Mỹ. ”

“Ông già gọi anh về à?” Trịnh Diệu Dương rất ít khi gọi Trương Thủ Huy cho lễ độ, bất quá xét cách hành xử của cậu ấy với ngoại mình mà nói, cũng chẳng có gì đáng coi là kẻ dưới kính trọng người trên.


Chương 34

34 Tim ta thoáng nảy lên, nhưng lập tức trấn tĩnh lại: “Cảm ơn câu này của cậu, nhưng cậu không cần mà cũng sẽ không làm vậy đâu. ”

“Trần Thạc, anh không thể tin bất cứ ai hả?”

“Phải, tôi thậm chí không tin cả chính mình.


Chương 35

35 Vài ngày sau, chúng ta cũng không còn cơ hội hâm lại nhiệt tình, ta bị Từ Tú Phương lôi kéo đi hết một vòng Ma Cao, Thái Lan. Lý do là: “Không biết bao lâu nữa mới lại gặp anh~”

Cô ấy ưa dựa vào vai ta, cử chỉ so với những người bạn gái ở Mỹ còn có phần thân mật hơn, cô ấy đối với ta có một loại phản xạ dựa dẫm, có lẽ vì Trịnh Diệu Dương rất ít khi tỏ ra âu yếm dịu dàng, cậu ấy thường chỉ nỗ lực hết mình với những thứ khiến cậu ấy hứng thú, còn lại gì cũng thờ ơ, thậm chí vị hôn thê cùng một người đàn ông khác đi du lịch cũng nhắm mắt cho qua được.


Chương 36

36 Trở lại New York, đường phố từng mòn mắt quen thuộc đột nhiên lạ lẫm như trôi qua hàng thế kỷ, thích ứng với những con đường rộng thênh thang đầy người da vàng tóc đen của đảo Hồng Kông, lòng trung thành với Manhattan lại phai nhạt.


Chương 37

37 “Tôi… suy nghĩ một chút đã. ” Lúc này tránh không được bối rối.

“Nghĩ chuyện kết hôn hay nghĩ có muốn đứa con này không?” RandyMo gay gắt ép hỏi, “Benjamin, đừng tưởng cậu còn thời gian suy xét dông dài, nhà Festo chúng tôi sẽ không đợi đến lúc bụng Lydia to tướng lên mới la lối đòi cha đứa nhỏ thừa nhận đâu, chuyện đó không được phép xảy ra trong gia tộc Festo, cậu hiểu chưa?”

Ta đáp: “Được, tôi cưới cô ấy.


Chương 38

38 Sao, ngạc nhiên thế cơ à?” Dáng vẻ pha chút mệt mỏi, hốc hác của cậu ấy thực sự lạ lẫm, giống như những người mẫu nam trên trang bìa “Phong Thượng”, khêu gợi một cách nguy hiểm.


Chương 39

39 “Bỏ tay. ” Ta vốn định từ chối: “Đừng thế, giờ tôi không có hứng…”

“Thật?” Cậu ấy đột nhiên bật ra một tiếng cười khẽ đầy từ tính, “Anh sẽ có ngay đây…”

Cậu ấy kiên nhẫn khơi ngòi nổ, hai bàn tay đều xoa tới trước ngực ta, rồi chậm rãi vuốt ve nơi cơ bụng, cái lưỡi lướt một đường từ gáy xuống đầu vai, nhẩn nha đẩy vạt áo tuột theo, bàn tay vẫn không ngừng dát lửa trên từng phân da thịt.


Chương 40

40 “Cậu rốt cuộc chịu hết nổi rồi hả? Tốt, tôi cũng chỉ chờ câu này thôi. Trịnh Diệu Dương, tôi nhịn cũng quá đủ rồi!” Hung hăng gạt tay cậu ta, “Trần Thạc này không cần nợ cậu! Cậu coi tôi là cái gì hả?! Cậu dựa vào cái gì mà chường mặt ra đỡ đòn thay tôi?! Dựa vào cái gì dám vênh vang dúi tôi vào thế bạc nhược ngồi chờ cậu ban ơn!! Cậu dẹp đi, tôi không cần Trụ Phong bố thí, cũng không lạy lục cậu nhúng tay…”

Một cú đấm như trời giáng nện thẳng vào quai hàm ta, đủ thô bạo, ta không khỏi loạng choạng mất thăng bằng ngã ngồi xuống thảm, khuỷu tay quạc vào góc bàn trà.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Tôi Có Thể Bao Dưỡng Anh Không?

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 29


Kẻ Mù – Người Điếc

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 26


Lãnh Cung

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 17


Yên Hoa Tuyết

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 20


Nhập Hí

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 81


Nan Nại (Khó Nhịn)

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 30


Khoái Nhạc Trạch Cấp Tốc

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12


Gv Ký Sự

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 117


Xung Quan Nhất Nộ Vi Lam Nhan

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Câu Chuyện Tình Cũ Rích

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 53