1 CHƯƠNG 1
Cây xanh hoa đào đỏ, lại sang một năm gió xuân. Cách ngoại thành năm trăm dặm có một trấn nhỏ, trấn chỉ có mấy trăm người, cuộc sống mọi người yên lành mà thanh đạm, nồng đậm mà chất phác yêu quê cha đất tổ từ hơi thở.
2 CHƯƠNG 2
Lâu Thanh Vũ chưa gặp qua cái người được gọi là phụ thân Tương gia này. Nghe nói hắn mười bốn trúng cử, mười sáu đăng khoa, hai mươi đề huề, đến nay đã tròn hai mươi năm, học phú ngũ xa tài hoa đều hơn người, đỉnh điểm là biết trị quốc.
3 CHƯƠNG 3
Thủ đô trung ương của Đại Tề quốc, quả là phi thường, may là Lâu Thanh Vũ đã ‘quen mặt’ con người ở thế giới này, dù vậy vẫn nhịn không được mà tán thưởng sức tưởng tượng của nhân loại vô cùng siêu cường, sức sáng tạo vô vàn phong phú.
4 CHƯƠNG 4
Lâu Thanh Vũ đối nhị ca rất có hảo cảm, hắn thực tiêu sái và thẳng thắn làm cho Lâu Thanh Vũ nhớ tới một người. Ở thế giới này thân phận song nhi mặc dù còn ở trên nữ nhân, nhưng có thể ra vào triều đình thì ít lại càng ít hơn.
5 CHƯƠNG 5
Đi vào đại sảnh, bàn ăn đã dọn xong, Lâu Thanh Dương và Lâu Thanh Tường đứng hai bên, một người ngồi ngay ngắn ở trung gian chủ vị, thấy Thanh Vũ tiến vào, giương mắt nhìn đến.
6 CHƯƠNG 6
Nếu không phải quốc luật Đại Tề quy định, phàm song nhi làm quan phải được nam tử đề bạt, chỉ lấy chứ không gả, chỉ có thể là phu chứ không thể là phụ(ana: nghĩa là chỉ có thể nằm trên chứ ko thể nằm dưới ==), phàm là cùng nam tử thông *** thì huỷ bỏ quan tịch, phạm tội khi quân.
7 CHƯƠNG 7
Phượng Minh cốc là khu vực săn bắn bên ngoài kinh thành của hoàng gia, ở hoàng thành phía nam, khoái mã bất quá cũng chỉ hai mươi dặm đường, trong chốc lát bản lãnh đã bày ra hết.
8 CHƯƠNG 8
Đợi Lâu Thanh Vũ thấy rõ mũi tên bay đến, đã không kịp. Thân thể này tốc độ phản ứng thật quá không bằng thân thể trước kia, Lâu Thanh Vũ trong tình thế hiểm nghèo chỉ có thể ngửa người nghiêng về phía sau, chỉ nghe ‘phập’ một tiếng, một mũi tên nhọn đã cắm vào cánh tay phải.
9 CHƯƠNG 9
Nơi đóng quân của Già La Viêm Dạ cách hai dặm bên ngoài Phượng Danh cốc, với tốc độ của Sư Tử Thông (ngựa trắng xám), không đến thời gian một chén trà đã đến.
10 CHƯƠNG 10
Trong mông lung cảm giác có cái gì đó mềm mại lành lạnh trên môi mình đang bắt đầu lần mò tìm kiếm. Lâu Thanh mơ mơ màng màng chuyển mình, nhưng lại đụng phải chỗ bị thương, nhất thời thốn đau tỉnh lại.
11 CHƯƠNG 11
Nháy mắt Lâu Thanh Vũ lướt qua vô số ý niệm trong đầu. Hắn hôn ta? Mẹ nó hắn hôn ta!Hắn vì cái gì lại hôn ta? Hắn là đồng tính luyến ái? Hắn muốn thăm dò ta? Hoài nghi ta là song nhi? Không không, hắn là người thông minh như vậy liền sớm biết rằng ta không phải song nhi.
12 CHƯƠNG 13
“Nhị hoàng huynh. ”Một thanh âm trong trẻo vui vẻ từ xa xa vang lại, cùng với tiếng bước chân chạy vội đến, là một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xinh xắn mỹ lệ hiện ra.
13 CHƯƠNG 12
“Ngươi là cố ý đến thăm thương thế của ta sao?”“Đúng vậy a. Theo tính toán cũng đã đến ngày tốt, đặc biệt tới hỏi thăm một tiếng. ”“Làm phiền ngươi hao tâm tổn trí.
14 CHƯƠNG 14
Có điều chuyện Lâu Thanh Vũ dự đoán lại không phát sinh. Già La Chân Minh nhảy xuống xe ngựa, kéo tay Lâu Thanh Vũ hỏi: “Thương nặng lắm sao? Đến đây nhiều lần, tiếc là đều không gặp được ngươi, trong lòng ta thực lo lắng.
15 CHƯƠNG 15
“Điều đó là không có khả năng. ” Lâu Thanh Vũ không dám tin nổi mà nói, đầu óc liền xoay, lại nói: “Hơn nữa ta là nam nhân, dựa theo luật pháp Đại Tề chỉ có song nhi cùng nữ tử mới có thể thành chính thê, nam tử căn bản không được.
16 CHƯƠNG 16
“Vì cái gì?” Lâu Thanh Vũ nỗ lực áp chế khẩu khí mình. Từ khi sống lại vẫn cho rằng bản thân đã không còn tính khí cáu kỉnh mà là ôn hòa, hiện tại mới phát hiện tính khí vẫn còn đó, chỉ là không ai kích thích nó mà thôi.
17 CHƯƠNG 17
Thế giới này của Lâu Thanh Vũ, chu vi tổng cộng có năm quốc gia, trong đó lấy Đại Tề làm trung tâm, cái quốc gia khác rải rác xung quanh, cảm giác cảm giác giống như dân tộc tứ phương của Trung Hoa cổ đại.
18 CHƯƠNG 18
Lâu Thanh Vũ giật mình sửng sốt một hồi lâu mới kịp phản ứng. Thì ra bản thân vốn chỉ là vật hi sinh. Cười khổ nói: “Thái tử điện hạ, không cần lừa gạt Thanh Vũ.
19 CHƯƠNG 19
Cặp mắt mỹ lệ của Lâu Thanh Vũ không hề trong suốt, bên trong lóe ra dục vọng thâm trầm mơ hồ, tình cảm sâu sắc thâm trầm.
Già La Viêm Dạ trong lòng run lên.
20 CHƯƠNG 20
Vài ngày sau đó, chính xác có thể dùng phong vân cuồn cuồn để hình dung. Từ lúc Già La Viêm Dạ trước mặt mọi người từ hôn, đến tam công chúa chỉ hôn cho trưởng tử của Chí thân vương em ruột của hoàng thượng, lại đến Lâu Thanh Vũ bị chính thức chỉ định làm chính phi cho Già La Viêm Dạ, chỉ ngắn ba ngày, tất cả cát bụi lạc định.