Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Xú Phi Mộ Tuyết

Thể loại: Xuyên Không
Số chương: 186
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Đêm đại hôn ấy, hắn – đế vương lãnh tuấn xốc chiếc khăn voan lên rồi lạnh nhạt nói: “Trẫm nghe nói Tam thiên kim nhà Mộ tướng quân xấu không ai sánh bằng, thì ra chỉ là hơn người 1 vết đao chém mà thôi”, trong lời nói chứa sự thất vọng.

Danh sách chương Xú Phi Mộ Tuyết


Q.2 - Chương 82: Hậu Cung Phong Vân (16)

81 Vị Ương thiên, tạc dạ tiểu mị, hốt nghi quân đáo, khước thị lưu ly hỏa, Vị Ương thiên…. (đêm qua ngủ chập chờn, ngỡ là vua đến, cũng chỉ là tiếng ngọc lưu ly…)Trường Sinh điện, Tiêu Đồng mặc áo màu xanh, canh giữ trước giường Minh Nguyệt, bàn tay trắng nõn cầm sách, lười nhác lật mấy tờ nhưng lại thấy rất nhàm chán, ném sang một bên.


Loading...

Q.2 - Chương 83: Hậu Cung Phong Vân (17)

82 Canh ba, đột nhiên mưa rơi, nhiễu mộng lành. Minh Nguyệt mông lung nhìn trong điện, đôi mi thanh tú nhíu lại, ngồi dậy, hơi thất thần. Lúc sau, nàng xốc chăn bông lên, cầm lấy chiếc nến đỏ thay cho nến đã tàn, ánh lửa bừng lên, trong đại điện sáng lên nhiều.


Q.2 - Chương 84: Hậu Cung Phong Vân (18)

83 Một trận mưa đêm, không khí cũng có chút thơm ngát, trong ngự hoa viên, rặng liễu phất phơ, trăm hoa dính sương. Ánh mặt trời xuyên qua lá cây. Đã đến đầu mùa hè.


Q.2 - Chương 85: Hậu Cung Phong Vân (19)

84 Hoa khai lạc không, phong vũ khuynh thành, liễu như tẫn, tiêu tường vãn, dạ bán tam canh vị ương thiên…. . (hoa bay giữa trời, mưa gió nghiêng thành, liễu như tàn, tường vi tiêu điều, nửa đêm canh ba)Nhẹ bước lên thềm đá, sương tẩm ướt váy dài, lạnh thấu hài kim lũ.


Q.2 - Chương 86: Hậu Cung Phong Vân (20)

85 Tiếng trống canh ba nổi lên, thỉnh thoảng có tiếng ếch kêu bên ngoài cửa sổ, gió mát từng trận, mùi hương khuya thoang thoảng. Trướng gấm vàng lay động, như sóng quay cuồng.


Q.2 - Chương 87: Hậu Cung Phong Vân (21)

86 Buổi trưa, mặt trời chói chang, trong hoàng cung Ngự Lâm quân được điều động vây kín Phượng tê cung kim bích huy hoàng. Các cung nữ trong điện đều được dẫn tới Thẩm nghị cục để tra hỏi.


Q.2 - Chương 88: Lạc Hận (1)

87 Đêm đến, trong Tẩm tâm cung đèn đuốc sáng trưng, Ngự Lâm quân canh gác cẩn mật bên ngoài, thậm chí trong mỗi tòa tẩm điện còn có hai ngự tiền thị vệ bảo hộ.


Q.2 - Chương 89: Lạc Hận (2)

88 Ánh trăng tịch liêu, bóng đêm ngưng trọng, toàn bộ hoàng cung bao phủ trong mây mù ảm đạm. . Canh ba, Tẩm Tâm cung đèn đuốc sáng trương, Trường Sinh điện hỗn loạn vô cùng, cung nữ, thị vệ chạy tới chạy lui, Thái y thì thầm bàn loạn, mà Tiêu Đồng vừa mới chạy về cung đang quỳ trước giường Minh Nguyệt nhịn khóc…Trên long sàng, nữ tử đã được thay tẩm bào nhắm chặt mắt, môi trắng bệch không chút huyết sắc, tóc đen rối tung, khăn sa che mặt đã được dỡ xuống, vết sẹo vốn dữ tợn lại có vẻ tái nhợt lạnh như băng.


Q.2 - Chương 90: Lạc Hận ( 3)

89 Hoài nguyệt Thiên triều Hiên đế năm thứ sáu, hoàng tự trong bụng Đức phi chết non, đế bệnh nặng. Trong lúc bệnh, hạ chỉ, hoàng tự dù chết non nhưng vẫn được sắc phong thái tử, cả nước để tang.


Q.2 - Chương 91: Lạc Hận (4)

90 Hoa nở rơi trong không trung, một đêm đầy đau đớn, đột nhiên gặp lại, chỉ như hoa quỳnh trong đêm. Trong tẩm điện, trước bàn trang điểm, Minh Nguyệt mặc váy trắng ngồi trước gương, lạnh lùng nhìn bóng dáng chính mình.


Q.3 - Chương 92: Uyên Duyên

91 Ba mươi ba tầng trời, cao nhất là Ly Hận (hận xa cách) điệnBốn trăm bốn mươi bệnh, đau nhất cũng là bệnh tương tưHoài nguyệt quốc Thiên triều Hiên đế, hạ chí (mùa hè) năm thứ sáu, Hiên đế ái phi Mộ thị Minh Nguyệt nhảy xuống núi sau lãnh cung tự sát.


Q.3 - Chương 93: Long Phượng Ngọc Bội (1)

92 Ánh mặt trời chói mắt, cả không gian màu trắng toát, trong không khí đặc mùi thuốc sát trùng,Xe đẩy xóc nảy, đám người ồn ào, tiếng một nam tử đang ra lệnh, chỉ huy.


Q.3 - Chương 94: Long Phượng Ngọc Bội (2)

93 Trăng không già theo người, trải qua vạn năm sương gió vẫn đẹp như trước. Gió đêm, hương thơm mờ mịt, một khúc nhập vào hồn nhớ nhung không yên, đem bụi trần còn vương quấy nhiễu giấc mông đêm đông.


Q.3 - Chương 95: Long Phượng Ngọc Bội (3)

94 Gió lạnh thổi đến, hoa mai phiêu tánNgự Hạo Thiên ngửa đầu nhìn phía chân trời, ánh trăng vẫn đẹp như trước nhưng cảnh còn người mất, mím môi đứng dậy.


Q.3 - Chương 96: Long Phượng Ngọc Bội (4)

95 Nửa đêm đèn đuốc tịch liêu, chỉ có ánh trăng trên cao, gió lạnh gào thét(được cái rất lạ là trong truyện này, đêm nào mình cũng thấy trăng nhô cao, hình như chưa đêm nào không có trăng cả:))Trong Trường sinh điện yên tĩnh, ánh trăng cô tịch hắt vào trong điện chiếu chút ánh sáng yếu ớt lên màn trướng, mùi hương lành lạnh tràn ngập khắp tẩm điện, lại càng thêm mấy phần trống rỗng….


Q.3 - Chương 97: Yêu Hận Rối Rắm (1 )

96 Ngạc nhiên, Minh Nguyệt cứng đờ người, khẽ vuốt mũi mình, giương mắt cười yếu ớt nhưng không nhìn thẳng vào nắm hắn. Nàng hơi mất tự nhiên lùi về phía sau vài bước, nhìn quanh mình dần vằng vẻ hòi:- Phòng triển lãm ở đâu?Ngự Hạo thấy Minh Nguyệt cố ý xa cách, khuôn mặt vốn đang mỉm cười nhất thời trầm xuống, nhướng mày kiếm, cầm tay Minh Nguyệt, trầm thấp nói:- Đi thôi, hôm nay không có ai đến chỉ có hai chúng ta…Rồi sau đó không đợi Minh Nguyệt cự tuyệt, đã kéo tay nàng như một đôi tình lữ vào thang máy, lên tầng một của nhà xe điện ngầm rồi đến một quảng trường thật lớn….


Q.3 - Chương 98: Yêu Hận Rối Rắm (2)

97 Một cơn ác mông, càn khôn điên đảo. Tựa như xuyên qua mấy kiếp, hơi chuyển mắt, ba năm đã qua, hận gió xuân, hoa hồng điêu linh, sông băng muôn dặm, tường đỏ ngói xanh chọc mai hồng….


Q.3 - Chương 99: Yêu Hận Rối Rắm (3)

98 Gió lạnh gào thét, trời rét đậm, hoa mai bay múa, hương thơm như trước. Trong cung điện yên tích, sáu thị nữ mặc váy xanh biếc cúi đầu đứng thẳng, đôi lúc có chút khiếp đảm ngẩng đầu nhìn lồng vàng phủ lụa hồng, rồi lại nhìn nhau, thập phần ăn ý cúi đầu không dám nói gì.


Q.3 - Chương 100: Yêu Hận Rối Rắm

99 Gió nhẹ mưa phùn, trên thuyền tĩnh mịch, từng uổng phí, nay bao dung…Giết nàng? Mâu quang lạnh lùng của Minh Nguyệt hơi động, hiện lên một tia đau buồn nhưng lập tức biến mất không dấu vết.


Q.3 - Chương 101: Yêu Hận Rối Rắm (5)

100 “Nhân sinh nếu chỉ như lúc ban đầu gặp gỡ”Trên thảm cừu màu xám, váy dài màu trắng phô tán trên thảm, tóc đen xõa ra vướng vất trên cánh tay đế vương, long bào quấn quanh.


Loading...