21 - Một rượu nho, thưa quý cô xinh đẹp? Huyền lập tức ngẩng đầu lên. Không nhầm được, Long – trong trang phục của người phục vụ nam - đang đỡ khay rượu ngay trước mặt cô.
22 Lớp học ồn ào và đầy rẫy các tiếng bàn ghế bị xô đẩy. Tác giả đã nói ọi người biết Huyền là lớp phó trật tự chưa nhỉ? Cái cảnh mấy thằng con trai mồ hôi mồ kê nhễ nhại vác ghế nhựa đuổi đánh nhau gặp Huyền là xác định rồi.
23 Lại là một buổi sáng bình yên. Nó nằm ngủ nướng ngon lành. Thảo nào mà dạo nào béo hẳn ra. Anh Hùng còn bảo Quân cho nó ăn “bột nở”. Cả đêm bật điều hòa nên lạnh.
24 Cuộc sống không phải lúc nào cũng là một đường thẳng. . . Nó và Quân đang ngồi đọc sách trong thư viện. Thư viện nằm ở tầng ba nên rất yên tĩnh. Gió thổi qua cửa sổ và vây lấy hai con người kia.
25 Tang lễ diễn ra trong một ngày mưa. Mưa ào ạt, mưa dữ dội như gào khóc. Bố của Quân trở về ngay trong ngày. Ông và Quân rất giống nhau nhưng khuôn mặt ông hằn lên những nét tiền tụy phong sương.
26 Tại nghĩa trang Cross. Nó đặt bó hoa cúc trắng lên ngôi mộ. Trên bia mộ là bức ảnh một ông lão với khuôn mặt ông lão hồng hào và phúc hậu nhưng không kém phần nghiêm nghị.
27 Bể bơi của trường Võ Thị Sáu được xây dựng riêng trong một tòa nhà lớn ở phía đông trường học. Từ lớp nó chạy đến khu bể bơi chỉ mất năm phút. Nó vội vàng đẩy cửa vào, lồng ngực vẫn phập phồng vì chạy nhanh.
28 8 giờ tối. Nó ôm quyển sách nâng cao ngồi làm bài. Dù gì cũng sắp thi rồi. Chả hiểu dạo này đầu óc nó để đâu nữa. Giải sai một bài toán cơ bản, dùng sai công thức trong một bài lý, làm lạc đề bài văn kiểm tra 15 phút,.
29 Ba chữ “chồng chưa cưới” thoát ra từ miệng Minh Hà như một quả bom dộng thẳng vào đầu nó khiến nó lảo đảo. Nó đưa mắt nhìn Quân, cố gắng vớt vát tia hy vọng cuối cùng.
30 Một bàn tay nhẹ nhàng chạm vào gò má của nó, đẩy khuôn mặt đẫm nước của nó quay lại. Quân hôn lên mắt, lên má. Những giọt nước mắt mặn chát thấm qua môi cậu.
31 Nó tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài. Gương mặt vẫn còn đờ đẫn. Mắt nhắm mắt mở, nó với tay về phía tủ đồ. Đây là thói quen của nó ở nhà, cứ sáng sớm dậy là lại với tay lên tủ để lấy điện thoại, mở ra xem hình nền chụp chung với Quân để lấy tinh thần cho ngày mới.
32 Nó chậm rãi bước lên thư viện. Bài kiểm tra văn của nó cần một số tư liệu. Trên tay nó ôm sách vở và bút, khá nặng và vướng víu. Hai nữ sinh đi qua nó, “vô tình” huých vào vai nó khiến ọi thứ trên tay nó rơi xuống hết.
33 “Này, nhìn thấy gì chưa? Đào Duy Quân 11B3 đứng đầu khối. ”“Điểm tuyệt đối à?”“Ừ 30 điểm. Tổng ba môn chính ban. ”“Thế người yêu cậu ấy thì sao?”“26 điểm.
34 Khoảng sân rộng lớn chứa đầy oto. Có rất nhiều học sinh trường Võ Thị Sáu. Chủ yếu là những học sinh có thân phận danh giá, gia thế đồ sộ của khối 11 và 12.
35 Nó mệt mỏi đi vào trong nhà. Lại là một ngày đi học đầy ồn ào. Cảm giác chết chìm trong những ánh mắt soi mói quả không dễ chịu chút nào. Anh Hùng đang ngồi ở trên ghế xem ti vi.
36 Hôm nay là một ngày kì lạ. Mọi người nhìn thấy nó là lại chỉ chỏ rồi thì thầm bàn tán. Nó như cái nam châm thu hút tất cả ánh mắt của mọi người. Tuy rằng việc này diễn ra thường ngày và nó đã quen rồi nhưng rõ ràng những ánh mắt đấy rất khác, trong đấy không chỉ ẩn chứa sự tò mò tọc mạch như mọi khi mà còn có cả khinh bỉ và coi thường.
37 Cứ ngỡ là đến sớm nhất, hóa ra trong lớp đã có người rồi. Chính xác là một người - ngồi ở vị trí bên cạnh nó. Lớp học im lặng như tờ, thỉnh thoảng chỉ có tiếng lật trang giấy.
38 “Choang!”Huyền khó khăn mở mắt. Cơn choáng váng vì bị ngã bất ngờ vẫn chưa hết. Cô giật mình. Phương đang nằm đè lên cô. Xung quanh là các mảnh thủy tinh nhọn hoắt.
39 Những bằng chứng rõ ràng và đầy đủ mà nó đưa ra đã đủ điều kiện để nhà trường kết luận thủ phạm của việc cố ý phá hoại kia. Nhưng nó đã xin cho đội bóng rổ không bị đình chỉ học.
40 Nó ngẩng đầu cao hết cỡ. Trung tâm hội nghị gì mà cao gấp mười lần nhà nó. Tức là 20 tầng. Còn to nữa. Chỉ nhìn thôi mà cũng đau cả cổ. Xung quanh cũng có một số học sinh mặc đồng phục các trường khác nhau.