21 Trong không gian đầy mùi thuốc khử trùng là hình ảnh một người đàn ông đang ôm lấy một cô gái yếu ớt chạy thật nhanh về hướng phòng cấp cứu. Vừa chạy anh ta vừa gọi các bác sĩ trong đau khổ.
22 Bầu trời hôm nay u ám như lòng của hắn. Hôm qua quả là một ngày dài. Hắn cả ngày ở lại bệnh viện, công việc ở công ty cũng giao hết cho người khác, bởi vì hắn chỉ đơn giản mong muốn khi Hiểu Lam tình dậy, người đầu tiên cô nhìn thấy sẽ là hắn.
23 Sân bay Toronto, Canada. . .
Hàng người xếp hàng xung quanh dây băng chuyền chật kín, tiếng nói chuyện vang lên ầm ĩ. Trong một góc khuất ít ai để ý đến nhất là một cô gái phương Đông nhỏ nhắn lặng lẽ quan sát.
24 ( Từ bây giờ chuyển từ "" Hắn" sang " anh" các bạn nhé, cho gần gũi hihi)
Trang nhật ký kéo dài mãi, cho đến thời điểm cách đây 2 năm trước, khi cô phát hiện ra sự xuất hiện của Hạ Nhiên
Ngày 4 tháng 3
Lâm Phong, em mới phát hiện ra, trong căn nhà của chúng ta còn một gian phòng vô cùng nữ tính khác, là của anh đúng không? Em đã biết được rất nhiều điều, cô ấy kể hết với em rồi.
25 Canada đã vào mùa thu, những tán lá phong đỏ rực như xua tan đi phần nào không khí lạnh lẽo. Lá phong rơi đầy dưới mặt đất, theo tiếng bước chân người qua lại mà phát ra tiếng xào xạc dễ chịu.
26 Tại một không gian ấm cúng, hai người ngồi đối diện nhau, tự nhiên như những người bạn. Lịch sự đưa trả menu cho nhân viên, Đào Nguyệt mở lời trước: " Hiểu Lam này, tôi có thể hỏi cô một số chuyện được không?" Hiểu Lam không nói, chỉ ngước mắt lên nhìn, đồng thời gật đầu thay cho câu đồng ý.
27 Từ sau khi Đào Nguyệt về nước, Hiểu Lam lại bắt đầu quay lại với cuộc sống của mình. Sáng đi làm, tối về nhà, thỉnh thoảng sẽ đi shopping cùng đồng nghiệp.
28 Hôm nay Bắc Kinh tuyết rơi nhiều, tính ra Hiểu Lam cũng đã về nước được hơn hai tháng. Hai tháng qua cũng không có gì, nhưng đối với cô, quãng thời gian này thật đặc biệt.
29 @mimooddot - follow tui điiiiii
Cập nhật linh tinh hằng ngày:)
Vì thấy sức khỏe đã hồi phục rất tốt nên bố cô được ra viện sớm hơn dự tính. Đã lâu lắm rồi Hiểu Lam không về nhà.
30 follow me:@mimooddot
Bắt gặp ánh mắt Lâm Phong, trái tim Hiểu Lam lỡ mất một nhịp. Cảm giác gặp lại sau bao nhiêu năm xa cách mãnh liệt hơn cô vẫn từng tưởng tượng.
31 Xe đã dừng lại từ rất lâu, tuyết bắt đầu rơi nhưng không khí trong xe vẫn không thay đổi.
Phải, không khí vô cùng yên lặng. Hiểu Lam ngước lên nhìn anh.
32 Tâm trạng của Hiểu Lam trùng xuống, ánh mắt cô nhìn anh chứa đầy đau đớn cùng tức giận, vành mắt đỏ hoe chứng tỏ cô đã kiềm chế cảm xúc của mình vất vả đến thế nào:" Vậy còn Hạ Nhiên thì sao? Cô ta và con của hai người thì sao? Một nhà ba người quá hạnh phúc rồi sao anh còn lôi tôi vào mớ hỗn độn này? " Câu cuối cô gần như muốn hét lên.
33 Không biết từ lúc nào, Lâm Phong đã mang cô lên tầng hai. Cánh cửa gỗ nặng nề được đẩy ra. Lâm Phong ép cô vào phía sau cánh cửa, tấm lưng trần trụi không một mảnh vải chạm vào lạnh giá khiến Hiểu Lam khẽ rùng mình.
34 " Anh biết cuốn nhật ký này có từ lâu rồi mà, tất cả chẳng còn ý nghĩa gì nữa" Hiểu Lam lạnh lùng nói từng tiếng, lời nói của cô như lưỡi dao cứa vào trái tim đang rỉ máu của anh.
35 Hiểu Lam nhấc thân thể mệt mỏi trở về phòng. Tối qua thiếu ngủ trầm trọng đã khiến cô vô cùng mệt mỏi. Cầm trên tay cuốn nhật ký năm nào khiến tâm trạng cô trùng xuống.
36 Bên trong căn nhà tối om như mực, cặp tài liệu và áo vest bị vứt lộn xộn dưới sàn nhà, chắc hẳn đó là của Lâm Phong. Hiểu Lam khẽ lau đi hai hàng nước mắt,nhanh chóng xếp gọn lại đống đồ bị vứt dưới sàn.
37 Hôm nay mọi thứ trở nên buồn bã lạ thường. Trời tuy không có tuyết nhưng lại xám xịt một màu u tối và những cơn gió lạnh đến thấu xương tiếp tục rít lên qua những phiến lá.
38 / vote cho tớ điii/
Hôm nay mọi thứ trở nên buồn bã lạ thường. Trời tuy không có tuyết nhưng lại xám xịt một màu u tối và những cơn gió lạnh đến thấu xương tiếp tục rít lên qua những phiến lá.
39 Thoát khỏi dòng suy nghĩ miên man, Lâm Phong liền gọi đến một dãy số quen thuộc, không có việc gì quan trọng, chỉ đơn giản là anh muốn nghe thấy giọng cô.
40 Một ngày làm việc vất vả kết thúc, Hiểu Lam nhanh chóng thu gọn lại đống tài liệu trên bàn, sau đó cầm túi xách chuẩn bị đi về. Thấy vậy, Anna cũng chạy lại gần cô:" What"s happened? You look really tired?".