1 Lần đó, ở trong phòng giáo vụ. "Báo cáo” - một giọng nói nhỏ nhẹ cất lênMột cô gái nhỏ mặc đồng phục phẳng phiu đi về phía giáo sư của bọn họ. Tóc của cô ấy dài hơn tai 2cm, kẹp tóc màu đen cài gọn gàng hai bên tránh cho tóc rơi xuống mắt, áo sơ mi trắng như tuyết, chiều dài váy vừa qua gối.
2 Buổi sáng, bảy giờ rưỡi. Tiếng chuông đồng hồ báo thức kêu đến lần thứ 3, Từ Lại Linh cuối cùng cũng đành đưa cánh tay thon dài ra khỏi chăn ấm áp, nhấn nút tắt cái âm thanh phá đám gây ồn chết người kia lại.
3 Đại hội thể dục thể thao làm sao bỏ qua môn thi đấu. Không sai, chính là môn chạy tiếp sức. Bất luận bạn là người chạy nhanh hay chậm, bất luận là bạn có quan tâm đến cờ xí hoặc là huy chương hay không, bất luận người nào cũng có thể bị “tóm” vào đội cho đủ quân số, người nào cũng phải mặc quần sooc để lộ chân.
4 Lâm Hi Nhiên bị cô mắng xối xả làm cho ngây ngẩn cả người, đứng nghiêm tại chỗ giây lát, rồi từ từ ngồi xổm xuống nhặt cái khăn trắng dính bụi bẩn lên, không biểu đạt bất kỳ phản bác hay giải thích gì, an tĩnh đi ra ngoài.
5 Tháng 7 – tháng học sinh ghét nhất, sợ hãi nhất, cũng là mong đợi nhất – tháng có kỳ thi học kỳ Chỉ cần qua cửa này nghĩa là cặp sách balo sẽ vứt bỏ sang một bên, nghĩa là không cần phải đến trường tự học, nghĩa là được đi biển hoặc là ngẩng đầu lên trần nhà mà hét lớn: “ Thi cử chết dẫm!”.
6 Lâm Hi Nhiên nhẹ nhàng mỉm cười, cất phong bì đi, lắc đầu một cái, không nói gì thêm. Người cao lớn kia cũng không chịu ngồi yên, bát quái nói : “ Này, cậu đừng gạt tôi, đàng hoàng mà nói cho tôi biết, các cậu không phải là tình nhân đấy chứ?”Người này đúng là nói chuyện không kiêng dè là nam hay là nữ nhưng đúng là hắn có tình bạn trong sáng.
7 Năm thứ hai cấp 3, 17 tuổi. Tràn đầy sức sống, thời gian như cỏ xanh, Từ Lại Linh vẫn như cũ ngày ngày chui trong đống sách vở. So với 3 năm học trong nước, cũng không có tốt hơn, ngược lại áp lực tăng lên.
8 Thật thoải mái được nghỉ hai ngày. Thứ bảy. Dù công việc bận rộn thế nào đi nữa, Từ Lại Linh cũng sẽ đem hết toàn bộ sức lực bình thường vượt tiến độ, tuyệt đối không làm thêm giờ vào hai ngày nghỉ cuối tuần.
9 Cậu ta đang nghe cái gì nhỉ? Đây là lần thứ 12 Từ Lại Linh nhìn về phía Lâm Hi Nhiên, cậu ta đang nằm trên bàn. Cô vẫn không nhịn được ý nghĩ sẽ đánh thức cậu ấy dậyCô cảm thấy mình thật là ngốc mà.
10 Lâm Hi Nhiên má phải có một cái nốt ruồi. Người ta nói đó là vị trí “ Thích khóc”. Từ Lại Linh phát hiện ra điều này khi bọn họ cùng nhau đọc sách ở thư viện lần thứ 4.
11 Từ Lại Linh nhớ lại, khi biết mẹ của Lâm Hi Nhiên sống ở Nghi Lan thì cô náo loạn muốn đến đó chơi, tạo ra không ít chuyện cười. “ Muốn lên Bắc Nghi thì trước tiên bạn phải ngủ đã”.
12 ". . . . . . Lại Linh?"Nghe giọng nói quen thuộc gọi mình, cô giật mình tỉnh giấc. Cơ hồ là hốt hoảng mở mắt ra. Gương mặt người đàn ông trước mặt cô xuất hiện trong giấc mơ của cô nhưng sao trong nháy mắt cô ghét cái hình ảnh lúc ẩn lúc hiện này thế.
13 Lâm Hi Nhiên là gia đình đơn thân, chỉ có mẹ, nghe nói ba của Hi Nhiên đã qua đời. Nhà bọn họ có bốn đứa bé, cả bốn người đều là con trai. Hi Nhiên là con thứ 3.
14 Hi Nhiên cười khi thấy nước mắt của Lại Linh tràn ra, cô ngây ngô ngạc nhiên không biết nên có phản ứng gì, chỉ có thể ngây ngốc nhận lấy. Xé giấy gói quà ra, món quà của Hi Nhiên hiện ra trong tay cô.
15 Phòng làm việc không khí thay đổi. Chỉ có một chút, nhưng là Từ Lạ l inh cảm nhận được. Cô nghĩ, có thể là bởi vì cấp dưới trước làm việc gì sai, cho nên mới đối với cô tương đối lễ phép.
16 Chủ nhật, cô và bạn trai có lọn tóc thoạt nhìn rất xốp đó gặp mặt. Sau đó nói cho cậu bạn trai kia biết cô đã biết chuyện hắn bắt cá hai tay, đồng thời còn nói rõ là đang lui tới hoa khôi hệ Trung văn, Hắn kinh ngạc không hề mở miệng giải thích, ở tình huống này, gọn gàng chia tay.
17 Học thạc sĩ năm nhất, Lâm Hi Nhiên rời đi năm ấy, Lại Linh thật sự khó chịu, thật khó chịu. Mặc dù cô hàng đêm không núp trong chăn khóc, cũng không phải là dạng không ăn không uống mấy tuần lễ nhưng thời điểm đó, cô luôn ở một chỗ luôn cầm nhật ký lên, viết rồi lại xé, xé rồi lại viết.
18 “ Lớp trưởng, bạn có người trong lòng không?”Thời điểm năm thứ 3 trong nước, trên hành lang, một trong số bạn học trong lớp đã hỏi cô như vậy. Cô vội vã đi về phía khoa chính, không giống như học sinh ban B, ngoài chính khóa còn học làm bánh dứa.
19 Hi Nhiên quay lưng về phía cô, trên bếp hỗn loạn một mảnh. Gần cửa sổ, bồn rửa bị ánh nắng mặt trời chiếu vào tạo nên phản quang, bóng dáng cao gầy ngoài ý muốn lại dung hợp với gạo dầu củi muối.
20 Tiệc cưới được tổ chức đơn giản mà trang trọngTừ Lại Linh mặc lễ phục chiffon cùng khăn voan che mặt màu hồng, cô như một đóa sen mới nở thoát tục, xinh đẹp kinh diễm, người người đều ngợi khen cô là cô dâu đẹp nhất.