81 Chương 081 — Tuyết Liên thất sắc Mộ Dung Ưng cùng Hạ Duẫn Ngân bước vào, liền thấy Mạn Tâm suy yếu nằm ở trên giường. “Trữ An, nàng thấy trong người có khá hơn chút nào không?” Mộ Dung Ưng bước tới một bước, thân mật đỡ nàng dậy, tuy rằng không biết vì sao nàng lại không muốn gặp thân nhân.
82 Chương 082 — Tưới hoa bằng máu Nghe được đối thoại của họ, kẻ đeo mặt nạ có chút ngạc nghiên, nàng mới vừa nói gì, máu xử nữ, chẳng lẽ nàng vẫn còn là xử nữ? Đã thành thân một năm rồi mà nàng với Mộ Dung Ưng cũng không chính thức chung sống, dù biết rõ quan hệ của họ không tốt nhưng đã sống chung hơn một năm, nàng vẫn là loại nữ nhân khiến nam nhân nhìn thoáng qua liền không thể tự chủ được, khó có thể quên được, họ rõ ràng không cùng chung chăn gối, đúng là ngoài sức tưởng tượng, nhưng hắn lại không thể không tin.
83 Chương 083 – Lập kế hoạch hại Tiêu Lăng Dường như biết được nghi vấn trong lòng nàng, Mộ Dung Ưng lạnh lùng nhìn nàng mới nói thêm: “Tiêu Lăng đi rồi, ba ngày sau tam đệ trở lại mới biết tất cả chuyện này, hùng hổ tìm đến bổn vương……” ‘Rầm’ Dương Tử Vân dùng sức đá tung cửa ra, lập tức tiến vào.
84 Chương 084 — Vương phủ tiểu thiếp Nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi của Huyện thái gia, Mạn Tâm chỉ lạnh lùng ném cho lão cái liếc mắt, bộ dạng kiêu căng ban nãy biến đi đâu rồi? Giờ thì biết sợ rồi sao! “Cẩu quan thật to gan lớn mật!” Mộ Dung Ưng đột nhiên gầm lên giận dữ, “Còn chưa từng có người nào dám buộc bổn vương viết hưu thư, càng không có người nào dám mua nương tử của bổn vương, ngươi cũng coi như là ‘tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả’ (trước không có ai dám như vậy, mà sau cũng không có ai dám như vậy, ý chỉ người đầu tiên) , bây giờ còn muốn mua không?” Huyện thái gia suýt chút nữa sợ tới mức tè ra quần, vẻ mặt như đưa đám, quỳ ở đấy: “Xin Vương gia tha mạng, Vương gia tha mạng, hạ quan đáng chết, hạ quan đáng chết.
85 Chương 085 — Đòi người của Vương phủ “Công chúa, công chúa, không tốt rồi. Vương gia muốn sủng hạnh…” Song Nhi thở hổn hển chạy vào, thở không ra hơi, tức giận hồi bẩm.
86 Chương 086 — Nàng phải viết hưu thư “Ngươi hỏi câu này không phải vô ích sao? Vương phi của bổn vương sao có thể để mặc ngươi tùy ý mang đi, nếu vậy thì mặt mũi của bổn Vương để ở đâu?” Mộ Dung Ưng nhìn hắn, có phải hắn ta rất liều lĩnh hay không, trắng trợn xông tới Vương phủ của mình đòi người.
87 Chương 087 — Nỗi kinh hoảng của nàng Mạn Tâm tức giận trở về phòng liền ngồi xuống giường, nàng không biết mình còn lo lắng, chờ đợi cái gì nữa. “Công chúa, người viết hưu thư cho Vương gia thật sao?” Song Nhi nhìn nàng hỏi.
88 Chương 088 — Tuyết Liên Thất Sắc 2 Trong nháy mắt, Mạn Tâm đã bị hắn ôm lấy từ trong cửa phủ bay ra ngoài, nàng lại cảm thán một lần nữa, đúng là có võ công thật là tốt, trong chớp mắt đã biến mất, quá ghê.
89 Chương 089 — Kỹ viện khác thường “Suy nghĩ gì thế?” Mạn Tâm nhìn hắn không nói lời nào nên hỏi. “Suy nghĩ về lời ngươi vừa nói, ta nghĩ mình hẳn nên đến núi tuyết.
90 Chương 090 — Vương Phi mất tích Nam nhân nhìn bàn tay cứng ngắc của nàng móc kiếm ngân phiếu ở đâu đó thì lập tức hiểu được nàng không có mang ngân phiếu, nhưng hắn cũng không vạch trần nàng, “Tiểu thư, có muốn ngồi một chút chờ bạn của cô trở lại rồi cùng rời khỏi hay không?” “Ta…” Mạn Tâm thật sự không muốn ngồi, dù sao cảm giác ở nơi này làm nàng rất không tự nhiên, nhưng nàng lại không thể đi, làm sao bây giờ, nói mình không mang tiền, lý do này mà nói với hắn thì cũng không ổn, để cho hắn cùng mình đi lấy bạc cũng không xong, nếu làm vậy thì hắn chẳng phải sẽ biết mình là Vương phi sao, Vương phi mà đi mua vui kỹ nam sẽ làm dư luận bàn tán xôn xao, còn không khiến nàng nhục chết, trực tiếp chết đi cho rồi.
91 Chương 091 – Chuộc người tại kỹ viện Mạn Tâm nhìn vào bàn cờ, hạ xuống nước cờ cuối cùng. Nhưng vẫn hòa. “Không chơi nữa. ” Nàng cảm thấy hơi đói, cũng có chút mệt.
92 Chương 092 — Lý do Mộ Dung Ưng thấy hắn hỏi gì nàng cũng không biết. Thật đáng giận nha. “Nữ nhân này là ngu ngốc sao? Cái gì cũng không biết, còn dám cùng người khác trốn đi.
93 Chương 093 — Hắn là đoạn tụ (đồng tính) “Ta không cần chàng phải trả lời ta ngay. Chàng còn có hai ngày để suy nghĩ. Đến lúc đó câu trả lời của chàng sẽ là quyết định của ta.
94 Chương 094 – Hắn bị thương Mộ Dung Ưng thấy vẻ mặt kinh ngạc của nàng liền hiểu, thì ra nàng nghĩ mình là… Lập tức nói: “Đừng nghĩ bậy. Bổn vương không có xấu xa như vậy.
95 Chương 095 – Bày tỏ tiếng lòng Nhìn Mộ Dung Ưng đứng ở cửa sắc mặt âm trầm. Mạn Tâm ngây ra một lúc, hỏi: “Đã trễ thế này rồi sao chàng lại tới đây?” Quá kinh ngạc, hắn chưa bao giờ đêm hôm khuya khoắt lại đến phòng nàng.
96 Chương 096 — Rời vương phủ Khụ khụ, khụ khụ, thấy hai người giằng co, nãy giờ luôn luôn thờ ơ lạnh nhạt nhưng Phó Vân vẫn nhịn không được lên tiếng,”Các người dường như phớt lờ ta, có phải nên hỏi ý kiến của ta một chút hay không.
97 Chương 097 – Kỳ tích xuất hiện Phó Vân thấy nàng nhìn mình chằm chằm, ánh mắt có chút mê ly, mang theo đau xót, cũng mang theo tình cảm nhưng hắn biết ánh mắt này không phải thuộc về mình, chính là thuộc về một người tên Vân khác.
98 Chương 098 — Bạch y báo thù Ba ngày sau. Mạn Tâm nhìn thấy sắc mặt ba cô gái kia đã suy yếu đến trắng bệch, nhìn đóa hoa Tuyết Liên đã muốn hé nở nói: “Được rồi, đến lượt ta đi.
99 Chương 099 — Ăn Tuyết Liên Mạn Tâm nhìn cô gái nằm trên mặt đất, ngực đang chảy máu ngay Tuyết Liên bên dưới, thầm kêu một tiếng không tốt. Tuyết Liên sắp nở hoa ngay tức thì rồi.
100 Chương 100 — Xấu nữ tìm chồng Dọc theo đường đi, Mạn Tâm mặc dù là mặc nữ trang nhưng khi mọi người nhìn thấy mặt của nàng, hai má bị ban đỏ dọa người đều sợ hãi tránh xa, không dám tới gần.
Thể loại: Nữ Phụ, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 17