81 Trong Hòa Dương cung, Lưu phi quỳ trên mặt đất, trán sớm đã đổ máu, Hoàng Thượng vẫn đang sắc mặt tức giận, Tư Mã Cường vừa chạy đến thấy tình huống như vậy, nhất thời không biết đã xảy ra cái gì, trong phủ Hồng Ngọc đang đau lợi hại, không thể không đi đến chỗ Lệ phi thỉnh Tiểu Ngũ lại đây bôi thuốc, vừa bôi được một nửa, chợt nghe đến nô tài ở cung của mẫu thân vội vàng chạy tới báo tin, nói là Hoàng Thượng ở Hòa Dương cung, muốn lập tức phế đi Lưu phi nương nương.
82 “Ta có thể làm cái gì?” Tư Mã Cường ngẩng đầu nhìn Thái Hậu, không thể nề hà nói, “Ta chỉ muốn cứu mẫu thân ta, tổ mẫu, nếu không phải Tư Mã Nhuệ nhìn trúng Mộ Dung Tuyết, như thế nào sẽ có Mộ Dung Phong này xuất hiện, nếu không phải Mộ Dung Phong thay Mộ Dung Tuyết gả cho Tư Mã Nhuệ, phụ vương như thế nào lại nạp Mộ Dung Tuyết làm phi? Mẫu thân gả cho phụ vương rất nhiều năm, vẫn an phận thủ thường, nay vì không muốn phụ vương sa vào trong sắc đẹp, mới không thể không nghĩ ra biện pháp này, tuy rằng kết quả có chút ngoài dự đoán của mọi người, nhưng ta nghĩ, mẫu thân tâm là tốt.
83 “Phong nhi!…. ” Tư Mã Nhuệ kêu một tiếng, một ngụm máu tươi từ cổ họng phun ra, thân mình lảo đảo, thiếu chút nữa đứng không vững. Con ngựa kia vốn là con ngựa trong cung ngàn chọn vạn tuyển, tốc độ vốn là cực nhanh, hơn nữa bị đao làm bị thương, Tư Mã Nhuệ tuy nóng vội, thế nhưng ngay cả thể lực đuổi theo đều không có, chỉ cảm thấy đất dưới chân như sụp xuống, muốn đứng vững đều là khó, lại càng không thể thi triển khinh công đuổi theo.
84 Bạch Mẫn cố gắng mở mắt ra, lấy lại tinh thần, vừa nhấc mắt, vừa vặn nhìn đến thủ trưởng đang nhìn chằm chằm nàng, biểu tình phi thường mất hứng, thời gian đi làm lại ngủ, thủ trưởng thấy có thể cao hứng mới là lạ.
85 “Cậu sao vậy? Vẻ mặt biểu tình thảm như thế?” Đổng Vi Vi nhìn Bạch Mẫn, kỳ quái hỏi, “Bất quá, đừng nói, cậu hôm nay nhìn đẹp làm cho người ta hết hồn, ngày thường cũng biết cậu xinh đẹp, nhưng lại không giống hôm nay đẹp như vậy, đẹp giống như là….
86 Làn nước ấm áp, Bạch Mẫn miễn cưỡng ngâm mình ở bên trong, chính mình một người ở nhà, có thể thoải mái tắm nước ấm, hai ngày cảm mạo luôn thất thần, công việc đều thiếu chút nữa làm lỗi, nhất định phải nghỉ ngơi tốt một chút, vừa lúc ngày mai là cuối tuần, nhất định phải ngủ lười một giấc cho thật đã, bất quá, đầu tiên phải nhớ rõ tắt di động, rút điện thoại bàn, nếu không Đổng Vi Vi nhất định “quấy rầy” nàng, người kia tinh lực dư thừa, có đôi khi nhiệt tình thật sự là làm cho nàng chịu không nổi.
87 Tư Mã Nhuệ cũng không quay đầu lại, lệ như mưa, mặt vô sắc, chén rượu trong tay đã bị bóp nát, máu tươi theo kẽ ngón tay chảy ra, bả vai hơi hơi rung động, thanh âm lại bình tĩnh dọa người, “Lui xuống đi.
88 Tư Mã Triết nhìn, trong lòng đau, năm đó hắn cùng Hồng Ngọc cũng là như thế, Hồng Ngọc đi rồi, hắn cảm thấy sinh mệnh hắn như mất đi, nhưng lại vẫn còn sống, sau lại cưới Mộ Dung Thiên, tuy rằng cũng là nữ tử xinh đẹp dịu dàng, vừa ý, nhưng lòng đã nguội lạnh.
89 “Xuân Hỉ, Tam tỷ của ta rốt cuộc như thế nào rồi?! Ngươi nhanh lên nói cho ta biết!…. ” Mộ Dung Tuyết cơ hồ điên mất , đại tỷ lần đầu tiên bi ai và phẫn nộ như thế, chỉ trích nàng như thế, rốt cuộc Mộ Dung Phong xảy ra chuyện gì? Vì cái gì nàng sau khi rời khỏi đây cũng không có trở về?“Tam tiểu thư…nàng…nàng…nàng đã xảy ra chuyện.
90 Bạch Mẫn đi cùng Đoạn Chi Sơn suốt một ngày, không ngoài những chuyện như ăn cơm, đi dạo phố, xem phim, cảm thấy có chút chán nản, người đàn ông này, thật sự không phải tình yêu của nàng, trong lòng nàng tựa hồ có cảm giác thuộc sở hữu không nói nên lời, dường như có người ở một địa phương khác đang chờ nàng trở về.
91 “Phong nhi cũng không phải do nàng tiễn bước, nàng làm sao phạm đại sai, đứng dậy đi. ” Tư Mã Nhuệ quyện quyện nói, ánh mắt không có rời đi tờ giấy trên bàn một chút, nét chữ trên đó cơ hồ đã muốn làm cho hắn nhìn như có sinh mệnh, thấy thế nào đều là Mộ Dung Phong cười yếu ớt cùng nhăn mày.
92 “Hắn không biết ngược lại là chuyện tốt. ” Tư Mã Nhuệ thanh âm nhẹ nhàng, si ngốc nhìn nhánh cây kia hoa quế nở đầy, ngơ ngác tưởng niệm. Kỳ thật hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng một chuyện, con ngựa bị thương mà chạy, căn bản sẽ không lựa chọn đường, ngay cả trong cung tường thành cao ngút, cũng ngăn đón không được nó, hơn nữa đến chỗ vách núi đen ngoài cung cách mấy chục dặm, từ phía trên té rớt xuống, phía dưới là sông lớn mãnh liệt, người căn bản là không có còn khả năng sống, thậm chí sẽ là chết không thấy thi thể.
93 Tư Mã Nhuệ không nói, hắn biết tổ mẫu quả thật là không tán thành chuyện của Tư Mã Triết cùng Hồng Ngọc năm đó, vẫn hy vọng Tư Mã Triết có thể thú Vân Tuệ, nhưng hai người chính là không có cảm giác với nhau, gặp mặt, so với huynh muội ruột thịt còn thân hơn, chính là không có nam nữ tư tình.
94 “Tội gì, Tư Mã Nhuệ, như vậy, Mộ Dung Phong cũng sẽ không cảm thấy vui vẻ, nếu nàng ở dưới cửu tuyền có biết, nhất định sẽ không vui. ” Lệ phi không biết khuyên giải như thế nào, Tư Mã Nhuệ hiện tại, sợ là lời nói của ai cũng nghe không vào, nếu tâm đã muốn chết, thần tiên cũng không thể làm được gì.
95 “Vấn đề là chỉ cần tớ nhắm mắt, là có thể nhìn thấy, nghe thấy những việc cùng người rất kì quái, tớ cũng muốn nghỉ ngơi thật tốt, vấn đề là tớ căn bản không có biện pháp nghỉ ngơi.
96 Chính là âm nhạc vừa mở, Bạch Mẫn đột nhiên trong lòng sầu não. Lúc đầu chỉ là nhẹ giọng ngâm nga theo, sau lại chậm rãi hát, trong mơ hồ, tựa hồ là một đêm mưa gió, lạnh lạnh, có ba người đối bàn mà ngồi, liền như bọn họ như bây giờ, ba người, thật cao hứng tán gẫu, có rượu, có tâm tình.
97 Thức ăn nhanh tới, đầu bếp cho thêm dầu vào chảo, một ly nước mát. Nghe tiết tấu âm nhạc nhanh, ở trong hoàn cảnh có chút ồn ào nói chuyện, khí sắc Bạch Mẫn đã tốt hơn rất nhiều, không biết có phải hay không thật là bùa hộ mệnh kia nổi lên tác dụng, dù sao là, hợp với vài ngày nay nàng đã không hề có ảo giác.
98 Vương Bảo hoảng sợ, nha đầu kia không phải muốn chết sao? Nàng tưởng niệm tiểu thư của chính mình là đương nhiên, thế nhưng lại đi trách cứ Tứ thái tử sủng ái người mới, liền không khỏi là nhiều chuyện! “Ngươi không biết hiện tại chủ tử hành động không có phương tiện sao? Mạnh cô nương chiếu cố ngài là hợp lẽ, ngươi tức giận cái gì, chẳng lẽ Tứ thái tử muốn sủng hạnh người nào, đều phải có sự đồng ý những người làm nô tài chúng ta sao?”Xuân Liễu nhẹ nhàng dừng một chút, bật thốt lên nói: “Lệ phi nương nương sớm đã không còn cho Tứ thái tử dùng dược, đây đều là bí mật….
99 Nàng tỉnh lại trong ánh mặt trời sáng lạn của một ngày mới, khuôn mặt tươi cười đôn hậu của cha mẹ cùng nụ cười ấm áp của Đoạn Chi Sơn xua đi những bất an cùng bi ai trong lòng Bạch Mẫn.
100 Đổng Vi Vi nói thật không sai, tin tức Đoạn Chi Sơn bị thương lan ra khắp công ty khiến cho người người kéo nhau đến thăm như trẩy hội. Lúc Bạch Mẫn đến, bác sỹ đã muốn cấm người ngoài đến thăm.