101 Edit: Sand VõBeta: ZinnyKhi Dung Tú tỉnh lại, cô phát hiện giờ phút này mình đang nằm trên một ván giường đơn sơ, cô dụi dụi mắt, lúc này mới cẩn thận đánh giá cả gian phòng.
102 Edit: Sand VõBeta: ZinnyHai người ngồi vào chiếc bàn cũ nát rồi bắt đầu đánh chén. Đến tận lúc cuối, cô mới lấy hai tay, vuốt cái bụng no căng, lại không nhịn được hỏi, “Món cá kia rốt cuộc ngươi làm thế nào vậy?”Quân Lăng Thiên buông đũa trong tay, thản nhiên mở miệng hỏi, “Ngươi thấy mùi vị thế nào?”“Được lắm, còn ngon hơn trong tửu lâu làm nữa đó!” Dung Tú giơ ngón tay cái lên khen.
103 Vì thế, toàn bộ gia đinh Dung phủ đều bị phái ra ngoài, bọn họ tìm toàn bộ khách điếm tửu lâu khắp kinh thành một lần, vẫn không có nửa điểm manh mối của cô.
104 Edit: Hạ VânBeta: ZinnyBên ngoài cỏ lau phất phơ, bên trong ngôi nhà tranh Dung Tú cùng Quân Lăng Thiên đã ăn xong khoai lang. Dung Tú đứng lên nhìn thời tiết bên ngoài.
105 Chương 105: Edit: Sand VõBeta: Zinny“Lão gia, có tin tức của tiểu thư rồi…’’ Quản gia vội vàng chạy từ ngoài cửa vào. Hai người Dung Dịch, Tô Tích Lạc liếc nhìn nhau một cái, vội bước lên đón, đồng thanh cất tiếng hỏi: “Bây giờ nàng đang ở đâu?’’Quản gia kia sắc mặt đã tái nhợt, cúi gục đầu, không dám nhìn hai người đàn ông trước mặt.
106 Trong ngôi nhà tranh, Quân Lăng Thiên cẩn thận đặt Dung Tú lên giường, cởi giày rồi nhẹ nhàng đắp chăn cho cô. Chăn lạnh lẽo khiến cho Dung Tú vô thức nhíu mày, Quân Lăng Thiên quay lại nhóm lửa trong bếp lên, không khí trong phòng dần trở nên ấm áp.
107 Tiểu Thúy đang quỳ trên mặt đất nhìn thấy Tô Cẩn Hạo, trong mắt loé lên nỗi oán hận sâu sắc, nàng ta đứng bật dậy, lao tới chỗ Tô Cẩn Hạo, sau đó nắm đấm rơi xuống như mưa.
108 Dung Tú quay đầu lại, chỉ thấy Tô Tích Lạc đứng ở cửa, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ nhìn cô. Trong lòng cô đột nhiên dấy lên một loại cảm giác kỳ quái, cô nhíu nhíu mày, cuối cùng vẫn nhịn được, không chạy về phía chàng ta.
109 “Tú Tú, con không chết?” Dung Dịch cao giọng hỏi. “Cha, không phải cha đã chết rồi ư?” Dung Tú cũng vươn tay ra, muốn chạm vào khuôn mặt của Dung Dịch.
110 “Biểu ca, không sao đâu, bệnh của muội khỏi rồi!” Dung Tú quay người lại, đôi mắt tựa sao trời sáng long lanh, cô chạy tới cạnh Tô Tích Lạc, kéo tay hắn, ngọt ngào nói:“Biểu ca, cùng muội đến nơi này được không?” Cô kéo tay áo hắn mềm giọng nói.
111 “Việc này chỉ e thuộc hạ không quyết định được, vẫn nên chờ Vương gia trở về, tiểu nhân sẽ bẩm báo lại với ngài ấy. Vương gia nhà chúng nô tài sắp về rồi… không bằng hai người chờ Vương gia một lát?” Vương tổng quản hiển nhiên là muốn giữ hai người bọn họ lại.
112 Edit: Tiêu LinhBeta: ZinnyThời gian gần đây, không biết vì sao hoàng đế lại phá lệ coi trọng Tô Tích Lạc. Thường xuyên giao những chuyện có liên quan đến quốc gia xã tắc cho hắn lo liệu, làm cho Tô Tích Lạc không thể nào từ chối, chỉ có thể nghiêm túc đi làm.
113 Edit: Hạ VânBeta: ZinnyTrước cửa Câu Lan viện nổi danh kinh thành có hai nam tử thần thái dị thường đang đứng. Trong đó, công tử áo đen mị hoặc, tuấn mỹ phiêu dật, đứng trước cửa Câu Lan viện nhưng vẻ mặt lạnh nhạt.