21 Sau một lúc tra hỏi, sắc mặt Thiên Diệu Chính có phần đại biến, cơ mặt co giật liên tục, thân hình loạng choạng muốn ngã, ông đưa tay quờ quạng nắm lấy cột trụ hàng rào, chân mày nhíu xuống, hai mắt cũng theo đó mà nheo lại, con bé.
22 Dưới cái nắng ôn hòa nhẹ nhàng của mùa xuân, từng đợt gió nhẹ thổi qua, dưới cành liễu rũ thướt tha, một thân áo trắng không nhuốm bụi trần đang nhắm hai mắt dưỡng thần, tà áo bay bay, phong thái xuất trần đầy ma mị.
23 Khói trầm hương thanh nhẹ từ lò xông tỏa ra, thanh thoát và sâu lắng, Thiên Diệu Phong cầm lấy ấm trà trên bàn rót vào hai chiếc cốc, chàng ngồi nói chuyện với Nhan Y Dung ở Cát Cát Viện, một cung nữ đi vào cúi đầu cung kính nói:
- Hoàng hậu nương nương, Tề công công có việc cầu kiến.
24 Xung quanh im lặng một cách lạ lùng, chiếc gương nhỏ cùng lược rơi xuống, thái giám há mồm đứng ngây ngốc, bản thân lại cho rằng ai đó sẽ trách phạt ai kia, thế nhưng.
25 Từng giọt mưa ngâu rả rích, lê thê rơi xuống đất, lạnh buốt. . . thấm vào lòng người khiến trái tim ai đó cũng trở nên hoang lạnh, Thiên Diệu Phong cúi đầu quỳ trong bóng đêm lạnh lẽo, chàng nhắm mắt, lặng câm.
26 Trong lúc chờ đợi người của ngự thiện phòng chuẩn bị bữa trưa, Nhan Y Dung kéo rèm, thông báo mở lớp tập huấn bồi dưỡng, trước cửa phòng ngủ còn treo lên bảng hiệu: ''Không phận sự miễn vào, đã vào thì đóng cửa thả chó.
27 Sau một hồi lượn lờ bên bàn lớn, thức ăn được dọn ra với đủ thứ sơn hào hải vị - Nào là nem công, chả phượng, trứng bắc thảo, gà ăn mày, đuôi cá chép, sủi cảo, phật nhảy qua tường, da tê ngưu, bàn tay gấu, gân nai, thịt chân voi, yến sào, tiểu long bao.