21 Vì chỉ là tiểu thiếp nên Lạc Yên Hồng không thể có cưới hỏi đàng hoàng, ngay trong đêm hôm ấy tiến vào tam vương phủ bằng cửa sau“Vương gia ngày có thể cho thiếp đi bằng cửa trước không a, vì cửa sau xa quá thiếp thân….
22 “ Nha đầu ta muốn ăn thử”“ Tam tẩu có thật sự là bánh kia ăn vào tuổi thọ sẽ tăng lên một tuổi không, đệ cũng muốn thử”“ ai nha, ai nha cứ từ từ ai cũng có phần”Lạc Yên Hồng thấy mọi người đều hướng quan tâm đến thứ bánh kì lạ kia của Nhược Y liền nảy sinh ghen ghét đố kị.
23 Nhược Nhan mấy ngày nay đều bị chín vị tiểu thiếp của Thiếu Kì đến làm phiền. Lúc thì gọi đi ngắm hoa, lúc thì nói đi thưởng trà rồi lại đi xem kịch đến phát chán.
24 Thiếu Kì đã ba ngày mất tích không có trong phủ, Nhược Nhan cũng cảm thấy không có gì lạ. Nàng nghĩ hắn chắc chắn đã đi thanh lâu kĩ viện. Nhưng đến ngày thứ bảy tin tức về Thiếu Kì cũng không có.
25 “ Ta sẽ đi Tổ Chu”“ Vậy ngươi là yêu hắn”“ Ta không yêu hắn, ta là quan tâm hắn”“ Không có gì khác biệt. Ngươi hãy suy nghĩ cho kĩ tình cảm của mình rồi hãy quyết định đi”“ Nhược Y ngươi nghĩ ta có nên đi hay không.
26 Khi Thiếu Kì chạy theo Nhược Nhan được vài bước thì bị Lý Giản Dao kéo lại“ Vương gia thiếp còn chưa nói xong”“ Mau tránh ra” Thiếu Kì nói rồi vội chạy theo Nhược NhanLý Giản Dao thấy vậy liền chạy theo Thiếu Kì đến phòng của Nhược Nhan“ Vương gia hoàng thượng nói tối nay ngài sẽ mở yến hội, muốn người dẫn ta cùng theo.
27 Lý do hoàng thượng mở yến hội là vì có công chúa cùng hoàng tử nước Diêu Lăng muốn đến Lăng Nhật Quốc kết giao quan hệ thông gia. Tương truyền công chúa Diêu Tiêu Tương xinh đẹp động lòng người.
28 “ Được vậy mời Lý phu nhân đây trổ tài trước, ta đây xin đứng nơi đây học hỏi”“ Hoàng thượng yến hội ngày hôm nay vi thần xin được đàn khúc Tịch Tiên Dao”Lý Giản Dao vừa đàn vừa hát, tiếng đàn du dương, tiếng hát trong trẻo động lòng người.
29 Yến hội diễn ra được một lúc thì hai đại nhân vật nước Diêu Lăng cũng xuất hiện. Nữ tử một thân áo cam cùng nam tử một thân màu vàng quý tộc xuất hiện.
30 “Tham kiến hoàng thượng ta là hoàng tử Diêu Lăng Quốc Diêu Tiêu Đình, còn đây là muội muội của ta Diêu Tiêu Tương”Diêu Tiêu Tương lúc này nhu nhược nói:“ Tham kiến hoàng thượng, thứ lỗi cho chúng ta đến trễ, cũng là vì ta muốn chuẩn bị cho tam vương gia một lễ vật”“ Công chúa là lễ vật gì vậy” Hoàng thượng ôn hòa nói“ Chính là miếng ngọc bội gia truyền của hoàng thất.
31 “Nhược Y nàng là rất ghét ta sao”“ Không có, vương gia người sao vậy”“ Vậy nàng là thích ta”“ Vương gia mẫu người của ta là…. ”“ Ta biết, nếu ta chính là mẫu người như nàng nghĩ, nàng có yêu ta”“ Đúng vậy”.
32 Thiếu Hàn đưa Nhược Y trở về đến vương phủ thì cũng khụy xuống, trên trán lấm tấm mồ hôi, khuôn mặt trắng bệch. “ Vương gia người sao vậy, ta đi gọi đại phu”“ Ta không sao, nàng đến đằng kia lấy thuốc bôi cho ta là được rồi”.
33 Liễu Nhược Phi muốn có một hôn lễ đàng hoàng với Thiếu Kì nhưng ngay khi bước vào cửa người bái đường cùng nàng không phải là Thiếu Kì, mà chỉ là một quản gia thay thế.
34 Buổi sáng ở Luyến Y Các (là y các của Nhược Y nha. Trước đây Nhược Y là ở chỗ Phong Đình Các {chương mười bảy đó} nhưng vì không thích yên tĩnh nên đã nói Thiếu Hàn đổi nơi khác sau đó anh lấy tên các này là Luyến Y Các.
35 Buổi sáng ở Tình Nhan CácThiếu Kì đã sớm tỉnh từ lâu nhưng lại không muốn rời giường. Hai tay vẫn ôm chặt Nhược Nhan miệng cười như đã sắp rách ra. Nhược Nhan lúc này mới từ từ mở mắt.
36 Bữa sáng ở phủ tam vương gia hôm nay có thêm hai người mới chính là Diêu Tiêu Tương và Diêu Tiêu Đình. Diêu Tiêu Tương đã được hoàng thượng đồng ý cho ở lại vương phủ, còn Diêu Tiêu Đình sáng sớm muốn đến xem em gái của mình ra saoThiếu Hàn cùng hai anh em họ Diêu đã ngồi chờ ở bàn ăn nửa canh giờ vẫn chưa được động đũa vì Nhược Y vẫn chưa đến“Vương gia Tương Tương thấy chúng ta lên dùng bữa trước”Thiếu Hàn lạnh lùng nén cho Diêu Tiêu Tương hai chữ“Ngươi giám”Diêu Tiêu Đình thấy em gái mình bị ủy khuất như vậy bất bình nên tiếng“ Ngươi sao lại không biết tốt xấu như vậy”“ Nếu các ngươi đói có thể về chỗ của các ngươi ăn”Khi hai người đang lời qua tiếng lại thì Nhược Y cũng đến “ Ta đến muộn a”Hôm nay Nhược Y mặc một bộ xiêm y màu hồng phấn cổ áo có cao hơn một chút, nhưng vẫn không thể che được vết tím xanh ở trên cổ.
37 Buổi tối đến đã không thấy Thiếu Hàn đâu, nên Nhược Y đành đi tắm suối ôn tuyền. Suối ôn tuyền ở đây rất to, nước trong vắt có thể nhìn thấy đáy, làn sương trắng bốc hơi lên từ mặt nước khiến cho phong cảnh càng trở nên mơ mơ hồ hồNhược Y lúc này cởi y phục đi xuống nước, ngâm được một lúc thì nghe có tiếng bước chân, nàng giật mình định đứng dậy, thì nghe thấy một thanh âm của nữ nhân“Vương gia, người có ở đây không là Tương Tương đây”Nhược Y trong lòng thầm có một bình dấm chua, Diêu Tiêu Tương kia lại dám đến ve vãn nam nhân của nàng.
38 Bàn ăn hôm nay có thêm một vị khách lạ mặt. Diêu Tiêu Tương hôm nay lại là người đến muộn. Dù nàng có đến muộn hay không đến thì bữa sáng cũng sẽ không chờ nàng đến mới được ăn“Vương gia Tương Tương đến muộn, tối hôm qua vương gia…” Diêu Tiêu Tương nhu nhược như nước nóiThiếu Hàn lại không thèm quan tâm, quay sang nói với Nhược Y“Nhược Y tối hôm qua ta có làm nàng mệt không”Nhược Y nghe được lời này của Thiếu Hàn tí nữa là phun hết nước canh ra ngoài, khuôn mặt ửng hồng, đưa tay đấm nhẹ Thiếu HànThiếu Kì ngồi bên cạnh Nhược Nhan cũng không quên nói nhỏ với nàng“Nhan Nhan nàng xem tối qua hai người họ ân ái như vậy, vậy mà ta lại phải chịu khổ sở a”Nhược Nhan liếc mắt nhìn Thiếu Kì.
39 Khi Nhược Y và Nhược Nhan bước xuống lầu, Thiếu Kì và Thiếu Hàn đứng ngây ra tại chỗNhược Y tiến đến trước mặt Thiếu Hàn xoay một vòng nói“Sao chàng thấy ta đủ soái chưa”Nhược Y một thân nam trang màu tím, bên eo dắt một miếng ngọc bội chân quý.
40 “Nhan Nhan sao vây, nàng chờ ta với”. Thiếu Kì vừa nói vừa chạy theo Nhược Nhan“Ngươi còn không mau quay lại với Yến Yến kia đi”“Nhan Nhan nàng sao lại như vậy, ta là chỉ muốn đi cùng với nàng đến tận chân trời góc biển”Nhược Nhan liếc Thiếu Hàn“Ngươi chỉ được cái lời nói, sao lúc nãy ngươi để cho nàng ta ngồi trên người mình”“Nhan Nhan nàng hiểu lầm rồi a, ta là đã đẩy nàng ta ra nhưng nàng ta vẫn bám lấy ta không buông”Nhược Y lúc này mới lên tiếng:“Nhược Nhan ngươi là có muốn đi đến nơi tiếp theo hay ở đây ngươi ngươi ta ta cùng Thiếu Kì đây”“ Được rồi chúng ta đi tiếp”Thiếu Kì lúc này chạy đến đi sát bên người Nhược Nhan nhưng bị nàng liếc xéo“Ngươi tránh xa ta một chút”Thiêu Kì làm bộ mặt ủy khuất nói:“Nhan Nhan, đừng như vậy a”Sòng Phát Quán là song bạc lớn nhất ở Linh Nam này.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 364