81 “Vậy là nam nhân lăm thê bảy thiếp, nữ nhân chỉ thờ một chồng”“Rất thông minh”Hạo Nhân lúc này mới thò cái đầu nhỏ ra khỏi cửa kiệu gọi Thiếu Hàn:“Phụ thân đại nhân người là có mấy lão bà rồi”Thiếu Hàn quay lại cười với Hạo Nhân:“Chỉ có một”Hạo Nhân lại ngồi ngay ngắn lại trên kiệu an tâm.
82 Lúc này ở trong hoàng cung đã nghe tin Thiếu Hàn đưa vương phi cùng tiểu vương gia trở về khiến cho mọi người không khỏi bất ngờ cùng hoài nghi. Vương Phi đã rơi xuống vực cách đây ba năm, nay lại trở về còn có cả tam vương giaLăm người Thiếu Hàn khi đến kinh thành chưa kịp về đến vương phủ đã bị hoàng thượng gọi vào trong cung.
83 “Oa cuối cùng cũng về đến nhà”. Hạo Nhân thấy phủ của tam vương gia tuy không lớn bằng hoàng cung nhưng cũng bẳng mười ngôi nhà trước đây cậu ở cộng lại.
84 Một canh giờ trước. Lãnh Hạo Nhân đang đi thăm quan vương phủ. Sau khi đã đi hết vương phủ cậu bé liền sinh ra chán nản, muốn đi ra ngoài chơi. Nhưng chưa kịp đi ra đến ngoài cửa thì đã thấy một bé gái rất mũm mĩm, rất đáng yêu tiến vào.
85 Hạo Nhân chạy từ trong vương phủ ra đến cửa trên tay cầm một khối hình vuông màu vàng. Vui vẻ nói:“Tiểu Khả Ái ngươi xem”Nam nhân trước mặt không khỏi ngạc nhiên cùng nghi ngờ, dật lấy ngọc ấn trên tay xem đi xem lại đến cả chục lần:“Không thể nào, ngươi lại dám ăn trộm ngọc ấn này”Hạo Nhân giật lại ngọc ấn từ trên tay nam nhân kia:“Ta không có lấy trộm, chính là cha đưa cho ta.
86 Cửu vương phủ lúc này đang một phen gà bay chó nhảy, ở bất cứ nơi đâu cũng có tiếng nói rất rôm rả. Một canh giờ trước trong phòng của Nhược Nhan cùng với Thiếu Kì có một tiếng hét lớn kinh động mọi người.
87 Lăm tháng sau ở ngoài cửu vương phủ lúc này mọi người đều có mặt đông đủ. Thiếu Kì lúc này là người sốt ruột nhất cứ đi đi lại lại ở bên ngoài:“Đã lâu như vậy vẫn còn chưa sinh phải đợi đến khi nào đây”Thái hậu đứng ở bên ngoài thấy Thiếu Kì đi lại đã chóng hết cả mặt lên có ý muốn khuyên nhủ:“Nữ nhi sinh nở không phải nói muốn sinh là sinh ngay.
88 Bà đỡ lúc này giao đứa trẻ cho Thiếu Kì liền lập tức đóng cửa đi lại vào trong. Hắn ngồi ở ngoài bế đứa trẻ lại không còn tâm trạng vui mừng gì nữa, lại đang rất lo cho Nhược Nhan đang ở trong kia.
89 Ta là Lãnh Hạo Nhân năm nay ta đã mười tám tuổi rồi. Mẹ nói ta có một vị hôn thê, lại còn nói lúc năm ba tuổi đã oanh oanh liệt liệt cướp về. Lúc đầu ta không tin lời mẹ nói.
90 Trong trang viên của nhà họ Đô có một cô gái xinh đẹp khoảng mười sáu tuổi đang ngồi trên bàn. Đúng nàng chính là đang ngồi trên bàn vui vẻ ăn nho nhìn nam nhân trước mặt đang đứng khoanh tay nhìn nàng“Lãnh Quân Ngạo ngươi nhìn ta như vậy để làm gì, ngươi nhìn ta như vậy cũng không thay đổi được gì đâu”“Đô Mã Lệ nàng thật là không giống nữ nhi một chút nào”“Sao chứ, ta là thích như vậy đó”“Ba ngày nữa chúng ta thành thân rồi, nàng cũng nên phải thay đổi đi là vừa”“Ta là một dạng như vậy, nếu ngươi không thể chấp nhân được liền hủy hôn đi”“Hủy hôn nàng sao có thể nói như vậy, hôn sự này chính là do hoàng thượng đích thân ban chỉ”“Ngươi còn muốn chối.
91 Câu hỏi trong hoàng thất được hỏi nhiểu nhất chính là Lãnh Quân Ngạo và Lãnh Ngạo Quân người nào được sinh ra trước. Đã mười tám năm nhưng câu hỏi đó vĩnh viễn không có câu trả lời.
92 Đứa thứ hai mà Nhược Y sinh ra đúng với nguyện vọng của Thiếu Hàn là một nữ nhi. Thiếu Hàn coi nữ nhi này như bảo bối, mọi điều nữ nhi làm hắn đều rất tán thành.