Chương trước: Chương 34: Buổi Sáng Của Nhược Y, Ta Có Phải Là Mẫu Người Của Nàng?
1. Chương 1: Đã Chết ??????
2. Chương 2: Xuyên Qua, Cả Hai Người?
3. Chương 3: Liễu Nhược Nhan Ta Trở Thành Tỷ Tỷ Của Ngươi Rồi
4. Chương 4: Hóa Ra Số Phận Hai Vị Tiểu Thư Này Cũng Là Quá Bi Thảm Đi
5. Chương 5: Một Lần Gả Đi Hai Vị Tiểu Thư Trong Phủ
6. Chương 6: Ta Là Muốn Xem Hai Vị Vương Gia Kia Thế Nào
7. Chương 7: Đi Đến Nơi Đóng Quân Cạnh Lạc Tiêu Quốc
8. Chương 8: Cửu Vương Gia
9. Chương 9: Binh Sĩ? Lão Quái Vương Gia? Đoạn Tụ?
10. Chương 10: Thôi Miên Thuật
11. Chương 11: Công Chúa Lạc Tiêu Quốc
12. Chương 12: Vương Phi Nói Rất Đúng
13. Chương 13: Ta Thấy Hay Là Làm Cho Nàng Không Nói Nữa Là Tốt Nhất
14. Chương 14: Một Lúc Hưu Liền Tám Vị Tiểu Thiếp
15. Chương 15: Rắc Rối Đến
16. Chương 16: Vương Phi Này Cũng Không Tệ
17. Chương 17: Dám Đánh Người Của Nàng
18. Chương 18: Cùng Nhau Diễn Vở "là Lỗi Của Ta"
19. Chương 19: Mười Vạn Lý Do Của Nhược Y
20. Chương 20: Song Linh Ngọc
21. Chương 21: Bánh Sinh Nhật
22. Chương 22: Gậy Ông Đập Lưng Ông
23. Chương 23: Thiếu Kì Tức Giận
24. Chương 24: Quyết Định Của Nhược Nhan
25. Chương 25: Ta Là Quan Tâm Hắn
26. Chương 26: Ngọt Ngào
27. Chương 27: Cứ Tin Ở Ta
28. Chương 28: Bí Mật Của Hoàng Thượng
29. Chương 29: Giang Hồ Đệ Nhất Nam Tử
30. Chương 30: Ta Sẽ Không Đổi Ý
31. Chương 31: Cơ Hội Chứng Minh
32. Chương 32: Xuân Công
33. Chương 33: Xuân Dược
34. Chương 34: Buổi Sáng Của Nhược Y, Ta Có Phải Là Mẫu Người Của Nàng?
35. Chương 35: Buổi Sáng Của Nhược Nhan, Nàng Phải Chịu Trách Nhiệm Với Ta
36. Chương 36: Nhan Nhan Nàng Thật Biết Hành Hạ Người Khác Mà
37. Chương 37: Tiễn Xà
38. Chương 38: Dạo Phố
39. Chương 39: Túy Hoa Lâu
40. Chương 40: Sòng Phát Quán
41. Chương 41: Nữ Nhân Ghen Tuông Đúng Là Phải Có Đổ Máu
42. Chương 42: Nhược Y, Nữ Nhân Cẩn Thận
43. Chương 43: Món Ăn Đặc Biệt 1
44. Chương 44: Món Ăn Đặc Biệt 2
45. Chương 45: Canh Mai Chua
46. Chương 46: Diêu Vạn Lặc
47. Chương 47: Xét Thủ Cung Sa
48. Chương 48: Diệp Phi Ảnh
49. Chương 49: Thiếu Hàn Phát Hiện
50. Chương 50: Điệp Tử Kiếm 1
51. Chương 51: Điệp Tử Kiếm 2
52. Chương 52: Rung Động
53. Chương 53: Hiểu Lầm
54. Chương 54: Bất Ngờ Trở Về
55. Chương 55: Thái Hậu Đến Thăm
56. Chương 56: Quan Tâm
57. Chương 57: Diệp Phi Ảnh Ngươi Chờ Ta
58. Chương 58: Chân Trái Trước Hay Chân Phải Trước
59. Chương 59: Bí Mật Nho Nhỏ Của Nhược Y
60. Chương 60: Không Tin Tưởng
61. Chương 61: Hồi Tưởng Của Từ Diên
62. Chương 62: Vị Trí Trong Phủ
64. Chương 63: Nữ Nhân Mang Thai Rất Khó Nắm Bắt
65. Chương 64: Vị Nghĩa Huynh Chưa Biết Mặt
66. Chương 65: Đô Mã Duệ
67. Chương 66: Tranh Giành Một Nam Nhân
68. Chương 67: Nhà Có Bà Mẹ Chồng Khó Tính
69. Chương 68: Giữa Đường Gặp Chuyện Bất Bình
70. Chương 69: Vật Đính Ước
71. Chương 70: Biến Cố
72. Chương 71: Sinh Ly Tử Biệt 1
73. Chương 72: Sinh Ly Tử Biệt 2
74. Chương 73: Sinh Ly Tử Biệt 3
75. Chương 74: Là Ảo Giác?
76. Chương 75: Lạnh Lùng Cùng Tàn Nhẫn
77. Chương 76: Cao Khả Y
78. Chương 77: Tên Trộm Cuỗm Đi Số Tiền Vào Ban Đêm? Nữ Nhân Nhà Ta?
79. Chương 78: Cha Con Gặp Mặt
80. Chương 79: Điều Kiện Trở Về
81. Chương 80: Ở Đây Là Cổ Đại
82. Chương 81: Phụ Thân Đại Nhân Còn Hơn Cả Đại Boss
83. Chương 82: Hạo Nhân Khẩn Trương
84. Chương 83: Cùng Cha Giao Ước
85. Chương 84: Đặt Điều Kiện
86. Chương 85: Hứa Hôn
87. Chương 86: Có Thai
88. Chương 87: Đại Kết Cục 1
89. Chương 88: Đại Kết Cục 2
90. Chương 89: Phiên Ngoại 1: Lãnh Hạo Nhân Và Diệp Miên Miên
91. Chương 90: Lãnh Quân Ngạo Và Đô Mã Lệ
92. Chương 91: Phiên Ngoại 3: Lãnh Ngạo Quân Mười Chín Tuổi Có Ít Nhất Mười Một Đứa Con
93. Chương 92: Phiên Ngoại 4: Lãnh Bối Nhi Ép Hôn Nhiếp Chính Phong
Buổi sáng ở Tình Nhan Các
Thiếu Kì đã sớm tỉnh từ lâu nhưng lại không muốn rời giường. Hai tay vẫn ôm chặt Nhược Nhan miệng cười như đã sắp rách ra. Nhược Nhan lúc này mới từ từ mở mắt. Thấy khuôn mặt như được chạm khắc nằm ở ngay bên cạnh, bất giác đưa tay nên sờ sờ. Thiếu Kì nắm lấy tay nàng, làm cho nàng giật mình định rút tay về
“Nhan Nhan sao vậy, nàng muốn sờ ta cho nàng sờ” Thiếu Kì vừa nói vừa đưa mặt tiến sát gần Nhược Nhan
“Không đùa nữa hôm qua chàng sao vậy”
Thiếu Kì vừa nói vừa tạo ra gương mặt ủy khuất
“Cũng là do nàng a, ta nói không muốn đi, nàng lại cứ nói ta đi. Đến nơi lại bị Liễu Nhược Phi kia hạ xuân dược. Trở về lại không thấy nàng, hại ta suýt nữa là không chịu nổi, nàng phải chịu trách nhiệm với ta”
“ Thiếu Kì chàng võ công cao cường vậy mà vẫn bị một nữ nhân động thủ sao”
“Cũng là tại nàng, ta là nóng lòng muốn trở về cùng nàng”
“Chàng đúng là rất lắm lí do, chàng mau tránh ra để tat hay y phục”
“ Không muốn”
Nhược Nhan liếc mắt nhìn Thiếu Kì, lúc này Thiếu Kì mới ngoan ngoãn nghe theo. Nhưng khi Thiếu Kì đứng dậy lại cố tình kéo chăn của Nhược Nhan
“ Chàng muốn làm gì”
“Là nàng muốn vậy nha”. Thiếu Kì vừa nói vừa cười, khi ngồi dậy lại không kéo theo chăn, khiến cho khi đứng dậy toàn thân lại không có gì che đậy
“A” Nhược Nhan hét lên hai tay che mắt
“ Nhan Nhan nàng sao vậy”
“Chàng mau đi ra”
“Nhưng nàng sao thế” Thiếu Kì cố tình trêu Nhược Nhan
“Mau đi ra” Nhược Nhan hét lên, lấy gối ném vào người Thiếu Kì
“ Được được ta liền đi, nàng đừng tức giận”
Xem tiếp: Chương 36: Nhan Nhan Nàng Thật Biết Hành Hạ Người Khác Mà