41
42 "Tác giả có chút thay đổi về số thứ tự chương"
Oanh!!! Lời này nói ra ngay lập tức mọi người đồng loạt sửng sốt. Nếu Tiểu Thanh nàng ta chưa chết, như vậy không thể kết tội Bạch Gia giết người rồi sao, mọi người mặc dầu cảm thấy như vậy rất may mắn, lại không có một người nữa bị giết dưới tay Bạch gia này, nhưng mà không có nhân chứng sợ là bọn họ sẽ còn mạnh miệng.
43
44 Trời về đêm, trên tầng ba của Vân Nhã lâu vẫn tối đen như mực, ánh sáng nhộn nhịp từ con đường đang buôn bán tấp nập bên dưới chạy đến được đây, khiến không gian tĩnh mịch bao phủ một tầng sắc sáng mờ mờ ảo ảo.
45
46 Bóng dáng của hai người Dạ Phong Thần nhanh chóng vút ra khỏi khung cửa sổ của nhã gian. Bên ngoài đêm đã về khuya, con đường trong thành cũng sớm đã vắng tắt đèn đuốc, giữa đêm chỉ có tiếng côn trùng kêu răm ran, tiếng trống điểm canh, tiếng mỏ cùng âm thanh oang oang của nam nhân cầm đèn đi khắp mọi ngõ ngách trong thành.
47 Chương 14. 2 + 14. 3:
Bóng dáng di chuyển của Hắc Y nhân kia thoăn thoắt, lướt qua những mái hiên, lần lượt vượt qua các chướng ngại, chạy qua các gia môn trong thành, rồi phi thân ra khỏi thành theo một lối đi bí mật, bóng dáng của hắn rất nhanh nhẹn nhưng so với tốc độ của Dạ Phong Thần đang đuổi theo sau mà nói thực giống 'ngươi đi chân đất đạp bùn, ta đi ô mã vượt nghìn trùng dương' (*) đến khi cả hai đã đi đến ngoại thành, Hắc y nhân cũng sức cùng lực kiệt, bị người có võ công cao hơn đuổi theo vừa áp bức vừa bất lực, biết bản thân cũng không thể chạy thoát được, không cách nào khác Hắc Y nhân phải ngừng lại, bản thân hấp tấp thở, lúc này mới xoay đầu về phía sau cất giọng nói vào khoảng không.
48 Chuyện sáng hôm sau như thế nào mọi người cũng có thể đoán được. Về phía người Bạch gia vốn tội chứng rành rành không thể đối chất liền bị định tội rồi áp giải lên Hình bộ, tạm giam để chờ đến ngày luận tội từng người mà có hình phạt thích đáng, thực ra mọi chuyện cũng có thể thẩm án rồi dụng án ngay tại Tùy Châu này, nhưng hiện tại tri phủ Bành Tiệp lại dính phải án tham ô, không thể đứng ra chủ trì việc thẩm án được.
49 Nằm sóng soài trên đám cỏ xanh mướt đổ rạp là một con Bạch Phượng rất tinh mỹ, thân hình to lớn, toàn thân lông dài trắng, láng mượt óng ánh, từng luồng kim quang chạy theo cơ thể nó cứ luôn chuyển liên tục, từ trong ra ngoài và từ ngoài vào trong, cả cơ thể nó to lớn, mình dài mươi trượng.
50 Ăn xong bữa tối, hai người một thú lấy trời làm chăn lấy đất làm giường ngã người lên bãi cỏ xanh ngát bây giờ đã phơn phớt đẫm sương nhìn trời. Hôm nay có thể nói là một ngày khá đẹp, trăng trên cao rất trong và sáng, ánh sao cũng bạt ngàn và nhỏ nhíu như vậy.
51 Ngoài thành từ xa đã nghe thấy mùi vị tử vong thì ra là do đây. Dõi mắt nhìn theo các phố xá , người người nằm la liệt , một vài con chuột chết bốc mùi hôi thối , còn dễ dàng bắt gặp một số thi thể đã bị phân hủy.
52 Thành Phong châu hôm nay tươi đẹp lạ thường , mới sáng tinh sương không khí đã trong lành và mát mẻ hơn hẳn mọi ngày, bầu trời cũng quang đãng, như câu, sau cơn mưa trời lại sáng, nếu không phải la liệt các con phố còn có vài bá tánh bị ôn dịch nằm vật vã ra đường, môi miệng mấp máy rên rỉ, thì người ta sẽ không thể nào nhận ra được nơi này đã trải qua mấy ngày điêu linh vì một thứ bệnh.
53 Bên ngoài khung cảnh đông đúc còn hơn là y đã tưởng tượng, bá tánh đứng chắn và bao phủ cả một góc trời, làm cho con đường phía trước phủ nha không còn chừa một lối thoát.