41 - Tôi chả hiểu. Tôi thấy không đủ năng lực làm lớp trưởng thì từ chức có thế thôi. - Bạn không đủ năng lực làm lớp trưởng hay bạn không thể quản nổi các học sinh cá biệt mới vào? – Cô bé như đánh đúng chỗ khó của nó – Tôi nói cho bạn biết: Lớp tôi chuyển vào tới sáu thằng con trai chứ không phải chỉ năm như lớp bạn đâu.
42 - Vì tất cả những gì bạn vừa nói – Thằng Thịnh ngẩng mặt lên nhìn, một cái nhìn trân trọng – Vì đã giúp tôi nhận ra được sai lầm của mình. Tôi đúng là một thằng hèn.
43 - Ừ – Nó tự gật đầu đồng ý – À, Thịnh này, tao muốn hỏi mày về cái cô bé lớp trưởng A23… - Về cô bé ấy… - Nó chưa hỏi hết câu nhưng thằng Thịnh đã hiểu.
44 - Tao muốn nói một lời xin lỗi… và… cảm ơn. - Tao không biết – Thằng Thịnh tặc lưỡi – Nhưng tao nghĩ mày nên đến lớp gặp trực tiếp thì hơn. - Ừ. Thế thì ngày mai… Ngày mai.
45 Bốn thằng kia lập tức rúc rích cười ra tiếng. Cô giận ra mặt. Môi cô mím lại. Tay cô ấn chặt vào cuốn sổ đầu bài. Cô gấp lại thật mạnh. - Không cần anh phải xin nghỉ, tôi tự khắc đuổi anh ra khỏi vị trí ấy.
46 - Chắc các bạn vẫn còn nhớ hôm thứ sáu tuần trước tôi xin từ chức lớp trưởng. Lúc đó tôi cho rằng tôi không đủ khả năng. Tôi tưởng rằng mình kém cỏi. Nhưng thật ra tôi chỉ là một thằng hèn, tôi đã không dám đối mặt với khó khăn.
47 - Lan Anh đã định xin nghỉ từ mấy tháng trước, nhưng cố làm hết tháng để nhận công… Cô bạn kia im lặng. Nó cũng im lặng. Nó tái người. Và cảm thấy mặt mày tối sầm lại.