261 - Lão huynh, chúng ta quen biết đã lâu cũng được coi như là bằng hữu chứ?- Tổng đốc đại nhân coi ta là bằng hữu, thật sự là quá coi trọng tiểu nhân. - Đừng nói lời khách sáo, ở trong này ngươi chính là lão ca của ta, ta là huynh đệ của ngươi.
262 Huyền Dận vô cùng buồn chán, ngồi trên trường kỉ, một tay cầm lấy chuôi đại đao bên người, tay kia nhấc bầu rượu lười nhác đưa lên - haizz. . . - hắn ngáp dài một tiếng.
263 Hai người vừa lên đài, đám người đứng vòng quanh ở dưới lập tức lớn tiếng hoan hô, đám quan lớn Hoàng Kim cũng mỉm cười, mà Đông Ca lại than khẽ một tiếng.
264 Một tòa lầu cao, còn có thể tự mình rời đi sao?Trầm Côn kinh ngạc nhìn Mặc Ly:- Lão nhân gia. . . - Hãy nghe ta nói hếtMặc Ly tựa hồ như trở lại năm tháng hăng hái ngày trước, chỉ kiến trúc của Đoạt Nhật lâu nói:- Đoạt Nhật Lâu chính là đầu của Đại Nhật Chiến Thần, thành tựu lớn nhất trong cơ quan thuật của Mặc gia, thân mình còn có ba mươi bẩy loại biến hóa.
265 Cuồng vọng, hay là tuyệt đối tự tin?Lệ Thiên khóc. Nam nhi rơi lệ, điều này không hề dễ dàng. Nhưng ngay từ khi cuộc chiến cổ quái này bắt đầu, Lệ Thiên đã không nhịn được xúc động.
266 Nguyên Quân vừa mới ngồi xuống, sau lưng liền vang lên một tiếng cười lạnh. Cứu Thế Sơn tài phán trưởng, Lịch Cửu Tiêu. Lịch Cửu Tiêu có thể tại giữa vạn quân đi đến sau lưng mình, Nguyên Quân cũng không hề cảm thấy kinh ngạc, nàng dùng giọng nam hùng hậu kia, cười nói:- Nhận ra được kiếm của ra, còn dám tới sao?- Nếu như là Ỷ Thiên, Thanh Công, song kiếm hợp bích thì ta đúng là không phải đối thủ của ngươi, đáng tiếc.
267 - Lệ lão huynh, đừng lo lắng, đối thủ của ngươi là ta. Trầm Côn đứng ở trên Đoạt Nhật Chi Quan, hướng về phía Lịch Cửu Tiêu đang đứng ngẩn người, ngoắc ngoắc ngón tay.
268 Nói thực ra, A Phúc quả thật ngu xuẩn đến cực điểm. Lúc này, Hoàng Kim Huyết tộc đã hoàn toàn chiếm thượng phong, Đông Ca cũng đã tới, bây giờ xuất binh không phải là muốn chết sao? Nhưng chính là.
269 - Oa, nga, oa nha. Trầm Côn thả Vương Kiêu ra, sau đó tự mình sử dụng thuộc tính xảo đoạt thiên công của Mặc Ly, Bất Sắc cũng khôi phục lại hình thái hầu tử trợ oai, ba người vây quanh Lịch Cửu Tiêu, sát chiêu liên tiếp đánh đến.
270 Là Trầm Côn có được Vũ Hồn thứ sáu, đánh bại Lịch Cửu Tiêu. Là Yến Nan Quy đoạt được đại bộ phận của thân thể của Chân Long. Hay là Cuồng Lôi, người được chính miệng Chân Long nói rằng sau này nhất định sẽ được lưu danh sử sách.
271 Hắn chỉ thấy một mảnh hỏa diễm hừng hực, Tiếu Đông Phong đang muốn nhấc lên cổ cầm, tay cầm trường kiếm, đang yên lặng chuẩn bị tạm biệt A Phúc. - Chúa thượng, Công Cẩn làm quan đã nhiều năm, những cũng chỉ khi làm thủ hạ của người, mới có được tín nhiệm cao nhất.
272 Sau đại chiến, Xuất Vân thành tan hoang. Binh lính Hoàng Kim dọn dẹp trên đường, thi thể đồng tộc thì vây lại đại táng mà thi thể của Thiên Minh thì bị chúng lặng lẽ làm đông lạnh, chuẩn bị như là một nguyên liệu cho Hoàng Kim thịnh yến.
273 Cơ Na liền đứng lên! Tất cả quan lại cao cấp của Hoàng Kim Nhất Tộc đều sửng sốt, không ngờ tên tiểu bạch kiểm này lại là hung thủ sát hại công chúa. Thế nhưng sao công chúa lại còn gọi hắn là tế tửu chứ? Đông Ca cũng nhíu nhíu mày:- Cơ Na, không phải là hắn giết ngươi sao?- Hắn? Giết ta? - Cơ Na trừng lớn đôi mắt, giật mình nói:- Đông Ca gia gia, ngài đang đùa cái gì a.
274 Từ tối qua, A La cũng rất buồn bực. Lúc bắt đầu tu luyện, nàng đã nhanh chóng cảm nhận được chỗ tốt của Họa Long Điểm Tình: Thương thế đã khỏi hẳn, thế chất cũng khôi phục, cả mấy kinh mạch vốn bị bế tắc cũng liền trở nên thông suốt, linh khí lưu động thuận lợi không gặp cản trở gì.
275 - Nàng ta là nữ nhân của ngươi?Tâm tình của Cơ Na đột nhiên trở nên cổ quái, khóe miệng có chút co quắp, hai cánh tay có chút run rẩy, mà hai mắt của nàng cũng trở nên đỏ như máu, nhìn giống như đang cực kì phẫn nộ.
276 - Ta, ta không chịu gả cho ngươi, ngươi tội gì. . . - A La vốn bị nhét vật nhỏ trong miệng để phòng nàng tự sát liền khóc ròng nức nở nói. - Cũng bởi vì nàng không đồng ý, ta mới cứu nàng! - Trầm Côn cười hắc hắc:- Nàng chết, ta cưới ai bây giờ?Lúc nói chuyện, hai tay Trầm Côn đè chặt cơ quan xiềng xích, trong đầu cũng phát động năng lực tính toán tinh vi kinh khủng của hắn.
277 Người này Trầm Côn biết, chính là người từng bị hắn đánh cướp, lão tửu quỷ tại Hàn gia làm Huyền Soa giật mình chạy trốn !Không đúng!Hắn khẽ mỉm cười, lộ ra một hàm răng trắng, đầu tóc cũng đen nhánh bóng loáng của người trẻ tuổi, rõ ràng chỉ hơn hai mươi tuổi, chỉ có thể coi là một tiểu tửu quỷ!- Ai u, lão huynh!Nghe một câu "Lực chiến đấu không cách nào tính ra" Ánh mắt Trầm Côn nhìn tửu quỷ này, giống chó sói thèm khát nhìn thỏ con, hắn cười híp mắt tiến lên, thân thiết nắm tay.
278 Dương Vô Tuyệt đi thật lâu, Trầm Côn mới thu hồi ánh mắt từ hướng hắn bỏ đi, cười cười, trong lòng bỗng nhiên tràn đầy ý chí chiến đấu khó có thể áp chế.
279 Đương nhiên, trước khi hoàn thành việc này Trầm Côn còn phải tham gia một trận quyết đấu sinh tử. Mùng một tháng mười hai, Tân Nguyệt thành, Phù Đồ tháp.
280 Tiếng Cổ Nguyệt Hà đột nhiên vang lên trong đầu Trầm Côn :- Nghe lời ta đi, ngươi khẳng định không phải là đối thủ của Dương vô mệnh. Ngươi đừng làm kẻ lỗ mãng, nghe ta, trước giả vờ nghe hắn, quay về Dương gia, chờ nhận được bồi dưỡng của Dương gia, có được thực lực cường đại rồi chúng ta mới phản Dương gia có được không?Một đề nghị không tồi !Thế mà Trầm Côn vẫn lắc đầu, gần đây mọi chuyện dường như đều thuận lợi nên hắn như đã quên mất bản tính của mình.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100