21 Giờ thứ 8 của 45 Ron. Tôi, Percey đây. Mọi người sao rồi?” “Sợ hãi”, ông ta trả lời. “Tôi cho Sally về rồi. Bà ấy không thể…” “Bà ấy làm sao cơ?” “Chỉ là quá sợ hãi trước những gì vừa xảy ra.
22 Giờ thứ 12 của 45 Sachs!”, Rhyme lại gào lên. Mẹ kiếp, cô ấy nghĩ gì mà lại làm thế chứ? Tại sao cô ấy có thể liều lĩnh như vậy được? “Chuyện gì xảy ra thế?”, Sellitto lại gặng hỏi.
23 Một khoảng im lặng. “Có một số lý do… Kể cũng buồn, cô lại gợi chuyện về cô ấy lên. Đã mấy năm rồi tôi không còn nghĩ đến cô ấy nữa. ” Anh gắng nở nụ cười gượng gạo, và Sachs cảm thấy cơn đau chạy xuyên qua người cô – cơn đau thực sự giống như cú va đập để lại vết bầm tím hình bang Missouri.
24 Giờ thứ 22 của 45 Vài người trong số họ đã ngủ. Sellitto nằm trong một chiếc ghế bành, thức dậy trong tình trạng không thể nhàu nhĩ hơn được nữa, mái tóc bù xù.
25 Giờ thứ 22 của 45 Thức dậy lúc bình minh trong ngôi nhà an toàn ảm đạm, Percey nhấc mình lên khỏi chiếc giường của cô và bước lại bên cửa sổ. Cô kéo rèm cửa qua một bên và ngước nhìn bầu trời nhuộm độc một màu xám xịt.
26 “Mãi gần sáng tôi mới gật gù chợp mắt được vài tiếng”, Bell nói, đôi mắt tinh anh vẫn chăm chú quan sát ra bên ngoài qua lớp rèm cửa. “Nhưng tôi không cần ngủ nhiều lắm.
27 Phần 3: NHẤT NGHỆ TINH [Con chim ưng] bắt đầu bay. Đang bay: con cóc trên trời kinh hoàng; con cú trong bóng đêm lặng lẽ, một Richard Đệ Tam[82] lưng gù đang bay lượn, nó lao xuống chỗ tôi đứng sát sạt trên mặt đất.
28 Giờ thứ 23 của 45 Súng nòng ngắn, có lẽ là Colt hoặc Smittie hoặc Dago sản xuất lậu, lâu rồi không được bắn phát nào. Lau dầu cũng không. Tôi ngửi thấy mùi gỉ sắt.
29 Giờ thứ 23 của 45 "Chó chết. Chó chết!”, Rhyme gầm lên, nước bọt vãi tung tóe trên cằm anh. Thom bước lại bên chiếc ghế định lau cằm cho anh, nhưng Rhyme giận dữ lắc đầu xua anh ta đi.
30 Đó là một bờ dốc thoai thoải hẹp phủ đầy gạch đá vụn, dẫn xuyên qua một lỗ hổng trong nền móng. Nước nhỏ xuống lõng bõng. Cô thận trọng đặt chân lên những tảng bê tông lớn và tránh không chạm đến những khoảng đất ẩm ướt.
31 Giờ thứ 24 của 45 Nhà, cuối cùng cũng về tới nhà rồi”, Jodie nói. Một cái đệm và hai thùng quần áo cũ, đồ hộp. Tạp chíPlayboyvàPenhousecùng mấy tờ khiêu dâm hạng nặng, rẻ tiền mà Stephen ghê tởm nhìn liếc qua.
32 Giờ thứ 24 của 45 Một mê cung. Hệ thống tàu điện ngầm của thành phốNew Yorktrải dài hơn 250 dặm và bao hàm trong đó hơn một tá những đường hầm riêng lẻ chạy ngang dọc qua bốn trong tổng số năm quận của thành phố (chỉ trừ có quận Staten Island, mặc dù tất nhiên là người dân quận đảo này cũng có mạng lưới phà trứ danh của riêng mình).
33 Giờ thứ 25 của 45 Ngồi bên cạnh Jodie trên tấmđệm, Stephen đang chăm chúnghe hộp ghi âm nghe trộmđường dây của Hudson Air. Hắnđang nghe trộmđiện thoại của Ron.
34 Giờ thứ 25 của 45 Cuộc tranh cãi diễn ra nảy lửa. “Tôi nghĩ là anh nhầm rồi, Lincoln”, Lon Sellitto nói. "Chúng ta phải cho di chuyển họ. Kiểu gì hắn cũng sẽ tấn công vào ngôi nhà an toàn lần nữa, nếu chúng ta cứ để họ ở đó.
35 Giờ thứ 25 của 45 Để xem chúng ta có gì ở đây nào?”, Rhyme hỏi và khẽ hút nhẹ vào chiếc ống hút điều khiển của chiếc xe Storm Arrow để bánh xe lăn về phía trước.
36 Phần 4: NHỮNG KĨ NĂNG CỦA LOÀI KHỈ Chỉ có loài quạ đen mới sánh nổi với chim ưng về khả năng nhào lộn trên không cùng những trò điên rồ nhất, và dường như chúng bay lượn chỉ vì khả năng siêu phàm đó.
37 Giờ thứ 26 của 45 Chờ đợi. Lúc này chỉ còn Rhyme một mình trên giường ở tầng trên, chăm chú lắng nghe những thông tin được truyền đi qua tần số Tác chiến Đặc Biệt.
38 Sellitto gác máy. Căn phòng tối om, những tấm rèm đều được đóng kín. Percey Clay thấy sợ. Nghĩ đến con chim ưng của cô, con chim đã trưởng thành, bị mắc vào bẫy lưỡi, đôi cánh lực lưỡng của nó đập loạn xạ.
39 Cô không biết tên Vũ công đã lọt vào như thế nào và cô cũng không kịp quan tâm. Lúc này cô chỉ muốn thoáng phát hiện được mục tiêu cùng khoảng thời gian hai giây cần thiết để trút cả nửa băng đạn chín ly đầu khoét lõm[97]vào hắn.
40 Giờ thứ 28 của 45 Không dễ chịu chút nào”, Thom nói với Amelia Sachs. Cô nghe thấy tiếng quát vọng ra từ sau cánh cửa phòng ngủ, “Tôi muốn cái chai đó và tôi muốn có nó ngay bây giờ!” “Có chuyện gì thế?” Chàng thanh niên đẹp trai nhăn mặt.