1 CHƯƠNG 1 - GÁI NGOAN Ðầu nhà nghi ngút khói, trên nhành lác đác sương, thỉnh thoảng, lại đưa qua luồng gió mát. Mấy đóa hường mới nở hồi rạng đông, tươi tốt dịu dàng, dường như chúm chím môi son, mà cười chào khách yêu hoa vậy.
2 CHƯƠNG 2 - ĐẾN NGÀY ĐÁM CƯỚI Tuy chẳng có bày chi rộn rực linh đình như trong những đám to ở thôn quê, chớ cũng không khỏi đông đảo. Các bà con đến phụ sự, ai cần món chi, hỏi điều gì thì có cô Ba Dung và đứa tớ gái lo trước sẵn sàng cả.
3 CHƯƠNG 3 - CÔ DUNG PHIỀN Nội nhà không ai biết cái buồn của cô Dung, duy có con Lê dò thấu. Thường khi đêm cùng ngồi may vá, chủ nhỏ nó hay nói chuyện xưa tích cũ hoặc chuyện kim thời [1] để làm gương, và thừa dịp giảng luân lý cho nó nghe.
4 CHƯƠNG 4 - CÔ DUNG LẤY CHỒNG Hôm kia, nhơn đêm trăng mát mẻ, bà Nguyễn cùng con gái thừa nhàn đi dạo sau vườn. Mẹ nhìn con chan chứa ái tình, thỉnh thoảng bà nắm bàn tay mềm mại trắng phau của cô Dung mà nựng nịu.
5 CHƯƠNG 5 - NHỚ CHỒNG Nhớ mà ra ngẩn, vào ngơ. . . Người ta ngùi ngẩm nhớ nhau là tại vì đâu? Cách đối đãi ân hậu, niềm ân ái mặn nồng, những cái làm cho nhau toại chí, vừa lòng, góp thành mối kỷ niệm bâng khuâng.
6 CHƯƠNG 6 - NGƯỜI ĐÂU GẶP GỠ LÀM CHI Hôm ấy nhằm ngày chúa nhựt. Cô Dung thay mặt cho Ðoàn Hữu Minh đi thăm cha mẹ chồng chưa về. Thầy trao tiền dặn người tớ già mua vật thực và đồ dùng đặng về vườn chơi trọn ngày.
7 CHƯƠNG 7 - DÂY TÌNH VƯỚNG CẲNG Hôm nọ, nhơn buổi chiều tối, Cô Dung cùng chồng, con, ngồi xe song mã dạo trên con đường nằm dài theo bờ sông. Cỏ sậm sậm xanh.
8 CHƯƠNG 8 - QUẢ TANG BẮT ĐƯỢC Tàu sắp mở đỏi [1]. Cô Dung hối hả mua ít trái cây, ít bánh đem theo dùng dọc đường. Cô cùng thằng San bước xuống tàu lựa chỗ ngồi, thình lình có tiếng gọi: - Cô Ba! Cô Ba! Ði đâu đó? Nghe kêu, má thằng San dòm ngó thấy cô Thường.
9 CHƯƠNG 9 - ĂN NÓI LÀM SAO BÂY GIỜ Tội nghiệp cô Josiane! Nhưng mà. Nhưng mà đã trót tháng trường, cô ba Dung chẳng chung gối với chồng, lấy cớ rằng trong mình chẳng an, cần phải tịnh dưỡng.
10 CHƯƠNG 10 - NGHĨA CŨ TÌNH XƯA Gia quyến Ðoàn Hữu Minh đã dời ở nơi vườn. Thầy có viết thơ tuyệt giao với cô Josiane, cô ấy hồi âm tỏ lời tiếc thương và cho hay rằng mình mới kết nghĩa châu trần với một ông chủ hát xiếc.