41 Giờ thứ 29 của 45 Mục tiêu mà nhà hình sự học của chúng ta hướng đến lúc này là sự đặc tính hóa. Tức là quá trình truy nguyên ra nguồn gốc duy nhất của một bằng chứng cụ thể, loại bỏ hoàn toàn tất cả những nguồn gốc phái sinh khác.
42 Họ bắt tay vào làm việc, Sachs và người kỹ thuật viên. Cooper chụp lại những tấm ảnh, giảm bớt kích cỡ của chúng xuống cho thống nhất với nhau. Sau đó anh và Sachs bắt đầu ghép chúng lại như người đang chơi trò ghép hình.
43 Giờ thứ 31 của 45 Đến sân bay Mamaroneck, Amelia Sachs nhận ra Roland Bell đang lởn vởn bên ngoài hangar. Thêm sáu nhân viên cảnh sát nữa đang đứng gác quanh toà nhà rộng thênh thang.
44 Percey kiểm tra phần công việc của Sachs rồi nói, “Tôi sẽ làm phần còn lại”. Cô bắt đầu nối lại những đường dây điện và các thiết bị điện tử. Sachs không hiểu gì nhưng vẫn nhìn cô làm như bị thôi miên.
45 Giờ thứ 32 của 45 Đúng sáu giờ chiều ngày Chủ nhật, họ đưa Jodie từ một trong những phòng ngủ của Rhyme ở dưới nhà lên, nơi gã đã bị giam khóa rất chắc chắn.
46 Mắt chăm chú theo dõi những đồng hồ thiết bị. “Cánh đuôi 15 độ, 15, đèn xanh”, cô nói, nhắc lại thông số để đặt góc cánh đuôi. Theo đúng quy định phải nhắc lại mọi mệnh lệnh, Brad nói “Cánh đuôi 15 độ, 15, đèn xanh”.
47 Giờ thứ 33 của 45 Lũ giòi… Stephen Kall, mồ hôi đầm đìa, đứng trong một nhà vệ sinh hôi hám phía sau một nhà hàng bán đồ ăn Cuba và Trung Quốc. Kỳ cọ để cứu rỗi linh hồn hắn.
48 Giờ thứ 34 của 45 Ánh hoàng hôn chạng vạng phủ quanh họ. Percey Clay, một lần nữa lại ngồi trong ghế bên trái của chiếc Learjet, nhận ra quầng sáng phía trước họ chính là Chicago.
49 Giờ thứ 37 của 45 Độ cao của sân bay này so với mực nước biển là 5180 feet”, Brad nói, anh chàng đang đọc từ quyển Cẩm nang cho phi công về Sân bay quốc tế Denver[113].
50 Giờ thứ 38 của 45 Ba đèn tín hiệu cảnh báo bật lên cùng một lúc. Nhiên liệu thấp, áp suất dầu thấp, nhiệt độ động cơ thấp. Percey thử điều chỉnh độ cao của máy bay một chút để xem cô có thể lắc cho chút nhiên liệu còn sót lại chảy vào đường ống được không, nhưng rõ ràng là các bình chứa nhiên liệu đã cạn khô.
51 Phần 5: VŨ ĐIỆU CỦA THẦN CHẾT Tôi ngước lên và nhận ra một chấm nhỏ đang rơi, hiện rõ dần thành hình một trái tim lộn ngược, một con chim đang bổ xuống.
52 Giờ thứ 42 của 45 Đã hơn ba giờ sáng, Rhyme tự nhủ. Percey Clay đang bay trở về East Side trên một chiếc phản lực của FBI và chỉ vài tiếng nữa thôi cô sẽ trên đường tới tòa án để chuẩn bị sẵn sàng cho việc trình diện trước bồi thẩm đoàn.
53 Percey đang nói chuyện qua điện thoại với Ron Talbot. Qua câu chuyện của họ Sachs cũng có thể đoán được rằng Tập đoàn U. S. Medical thậm chí còn không đợi đến lúc đống tro tàn từ chiếc máy bay nguội hẳn trước khi tuyên bố hủy bỏ hợp đồng.
54 Giờ thứ 43 của 45 Mel Cooper, tay đã xỏ sẵn đôi găng latex, đang đứng cạnh cái xác của người thanh niên họ tìm thấy trong Công viên Trung tâm. “Tôi có thể thử dưới hai bàn chân”, anh gợi ý, không giấu được vẻ chán nản.
55 Giờ thứ 44 của 45 Họ đã nói chuyện một lúc lâu, cả ba người với nhau, trong phòng của Percey. Nói về máy bay, về xe cộ và công việc của cảnh sát. Rồi khi Bell đã quay về phòng mình chợp mắt thì Percey và Sachs lại tâm sự về đàn ông.
56 Giờ thứ 44 của 45 Sachs dừng lại khi đến mép hồ. Sương mù, như được dát một lớp áo màu hồng và đỏ của ánh bình minh, lơ lửng thành những mảng lớn hình thù ma quái trên mặt nước tĩnh lặng và xám xịt.
57 Như thế là trái với quy định, Lincoln. Tôi không thể làm được. ” Lon Sellitto tỏ ra rất kiên quyết. Nhưng Lincoln Rhyme cũng kiên quyết không kém. “Hãy để tôi nói chuyện với hắn, nửa giờ thôi.
58 Reginald Eliopolos hiện ra ở ngưỡng cửa, theo sau anh ta là hai đặc vụ cao lớn. Từ trước đến giờ Rhyme cứ đinh ninh tay công tố viên trạc tuổi trung niên.
59 Một tiếng sấm ầm ì vọng lại, một làn mưa mỏng mùa xuân lất phất giữa đêm khuya. Cánh cửa sổ vẫn mở toang – tất nhiên không phải là khung cửa sổ có tổ chim ưng; Rhyme không muốn chúng bị quấy rầy – và căn phòng tràn ngập không khí ban đêm mát mẻ.