1961 Chương 1974: Nhân tuyển. (1) Ở dưới vây giết cùng chặn đường trùng trùng, Lâm Minh không cách nào tưởng tượng được Hỗn Nguyên thiên tôn là như thế nào mà xông tới được Thánh La Thiên, tiến vào Thái cổ di tích? Phải biết rằng, Hỗn Nguyên lúc này đã không có đại đế chi tâm, thậm chí không có Hỗn Nguyên thiên cung, Hỗn Nguyên Chung, Hỗn Nguyên chi môn! Hắn chỉ bằng vào một cỗ ý niệm, tiến vào Thái Cổ giới di tích, một đường dùng máu tươi liền chạy đến đó.
1962 Chương 1975: Nhân tuyển. (2) - Khách quý lâm môn, vô cùng hoàn nghênh! Thanh âm như đại hải thâm trầm vang lên trên đại điện, thân ảnh của lão Thần Hoàng không biết khi nào đã xuất hiện ở đại điện, trên khuôn mặt già nua mang theo một tia tiếu dung nhàn nhạt, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía chư vị cường giả Thiên tộc.
1963 Chương 1976: Thần minh pháp chỉ. (1) Ba cái danh ngạch đầu, rất nhiều người căn bản không có hi vọng, bởi vì ba người Thân Khổ, Lam Lạc, Đế Vô Ngân quá cường thế, không có nhiều lo lắng.
1964 Chương 1977: Thần minh pháp chỉ. (2) Bất quá hắn vẫn là không giải thích, hắn biết, chỉ bằng vào thân phận hiện tại của mình, nói cũng là nói vô ích. Mà liền ở lúc này lão Thần Hoàng lại trấn định tự nhiên, lão thản nhiên nói: - Ta đang nói ra là một cái quyết định, mà không phải là thương lượng với các ngươi, chuyện này không cần bàn bạc nữa, người vi phạm tộc quy xử trí.
1965 Chương 1978: Vô Yên. (1) Ở bên trong Thái cổ Thần tộc tự nhiên cũng có Thần minh pháp chỉ lưu truyền đến nay, nhưng mà thần minh pháp chỉ Thái cổ Thần tộc vốn có, pháp tắc trong đó không đủ để chữa trị Hạo Kiếp chi liên.
1966 Chương 1979: Vô Yên. (2) Thanh âm của nữ tử trong trẻo như phượng minh, mỗi một chữ mà nàng nói ra trực tiếp ngưng luyện thành tự phù tràn đầy đại đạo chân ý, trầm phù ở trong hư không, lóe lên sáng rực, có áo nghĩa trầm phù vô cùng.
1967 Chương 1980: Thỉnh cầu của Lâm Minh. Có duyên phận như vậy, Lâm Minh có thể ở Tu La cấm địa có một phen tạo hóa khác! Nhưng hiện tại Thiên tộc thâm tàng bất lộ, lại còn tồn tại nữ tử hiếm thấy như Vô Yên.
1968 Chương 1981: Chữa trị pháp chỉ. (1) Lúc Thác Bạt Khuê nói chuyện, hai tay ở trên bàn Hắc Diệu Thạch nhấn một cái, ba tấm thần minh pháp chỉ liền hướng Lâm Minh bay tới, chậm rãi rơi ở trước mặt ba thước.
1969 Chương 1982: Chữa trị pháp chỉ. (2) Ba cái danh ngạch của Thiên tộc, Chiến Hoàng dĩ nhiên phải chiếm một cái, cái thứ hai không nghi ngờ chút nào là thuộc về Vô Yên, mà nhiều ra một cái cuối cùng, bọn họ nhưng có thể sẽ đạt được! Cơ duyên như vậy, người nào không muốn? Thời điểm mọi người đang có tính toán của riêng mình, đúng lúc này Lâm Minh đột nhiên động, hắn đem Thần minh pháp chỉ của lão Thần Hoàng cho hắn cùng với ba tấm Thần minh pháp chỉ đều đặt song song.
1970 Chương 1983: Vô đề. Đừng nói là Thác Bạt Khuê, coi như là lão Thần Hoàng của Thần tộc cũng hoàn toàn ngây ngẩn cả người. Lão Thần Hoàng đã sống không biết bao nhiêu năm tháng, ánh mắt của lão gần như có một loại năng lực tiên đoán, trực giác của lão cảm thấy Lâm Minh bất phàm.
1971 Chương 1984: Thiên tộc nhượng bộ. (1) Mà so sánh với hình ảnh rực rỡ vô cùng này là ba tấm Thần minh pháp chỉ ở bên cạnh khô héo nhuộm vàng, thoạt nhìn ảm đạm vô quang, quả thực giống như muốn hóa thành tro bụi.
1972 Chương 1985: Thiên tộc nhượng bộ. (2) Lão Thần Hoàng không thể không hiểu được điểm này, Thác Bạt Khuê cũng không nói nhảm để giải thích. Chỉ từ trên tài nguyên phân phối đến xem, kỳ thật thì Thần tộc cần bốn danh ngạch là đủ rồi, những người khác tiến vào cũng là lãng phí, đồng dạng, Thiên tộc cần nhất cũng chỉ là hai cái danh ngạch, vì thế bọn họ nguyện ý giao ra cái giá thật lớn, dù sao thân huynh đệ cũng phải tính toán rõ ràng.
1973 Chương 1986: Tiến vào cấm địa. (1) Bọn họ lập tức khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu đả tọa điều tức. Ngay vào úc này thiên âm phiêu miểu phảng phất là từ phía trên bầu trời truyền tới, xa xưa mà thần bí.
1974 Chương 1987: Tiến vào cấm địa. (2) Phải biết rằng bọn họ đều là nhân vật của vài ức, trên trăm ức năm trước, con sông lịch sử dài như thế, bọn họ như vũ là có thể được ghi chép lại, có thể thấy được sự cường đại của bọn họ rồi.
1975 Chương 1988: Thủ xảo. (1) Hắn đây là đang cố ý lịch luyện Vô Yên, đem hung cầm cách ly ra là vì tránh khỏi cho Vô Yên ở trong cùng một thời gian nhận quá nhiều công kích mà phát sinh hung hiểm.
1976 Chương 1989: Thủ xảo. (2) Ma Lang nguyên vốn là quái vật do năng lượng pháp tắc tự do ở trong Tu la cấm địa đại trận tiết lộ ra ngoài tự phát tạo thành, trạng thái pháp tắc bản thân cũng không nghiêm mật, thậm chí có thể nói là trăm ngàn chỗ hở, ở Lâm Minh xem ra, loại quái vật này căn bản không cần phải chính diện chiến đấu, chỉ cần đánh vỡ kết cấu pháp tắc thô ráp ở trong cơ thể của nó liền có thể khiến cho nó tự hành tiêu vong.
1977 Chương 1990: Hàn Băng kính. Mọi người rối rít lui về phía sau một bước, ngay vào lúc này bề mặt của sông băng đột nhiên tách ra! - Ca ca ca! Theo thanh âm của tảng lớn hàn băng vỡ ra, một đạo hàn băng đại liệt cốc dài ngàn trượng xuất hiện ở trước mặt mọi người! Liệt cốc sâu không thấy đáy, hàn khí vô hình từ trong liệt cốc phóng lên cao, dường như muốn đóng băng linh hồn của con người.
1978 Chương 1991: Thiên tài Thượng cổ. (1) Tuyệt thế thiên tài của thời đại Thượng cổ, đó nên là dạng nhân vật như thế nào? Thời gian quá lâu đã không cách nào phán đoán được, trong các loại điển tịch cũng đòn đãi thời đại thượng cổ có võ đạo văn minh huy hoàng, số lượng cùng chất lượng của thiên tài cũng xa xa không phải là bây giờ có thể so sánh.
1979 Chương 1992: Thiên tài Thượng cổ. (2) Những người khác đều là trong lòng nghiêm nghị, thiên tài của thời đại thượng cổ quả nhiên đáng sợ! - Không sao chứ? Đế Vô Ngân quan tâm nói.
1980 Chương 1993: Cổ kim tranh hùng. - Bất quá. . . Nếu như chúng ta có thể thông qua khảo nghiệm của Tu La thiên thần mà nói, như vậy sẽ nhận được thêm cơ duyên cá nhân, cũng chính là truyền thừa mà năm đó Tu La thiên thần lưu lại, tưởng thưởng một loại đồ vật.
Thể loại: Dị Năng, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 34