Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Việt Thiên Quyết (Bách Việt Tranh Mệnh)

Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50: Thần Cốt
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Trong khoảng vạn năm trước, khi đó ở đạo pháp đang thịnh thế,  nhân giới thần giới sống chung hòa hợp không phân biệt, Bách Việt tộc thịnh vượng, quốc thổ rộng lớn, cường giả như rừng.

Danh sách chương Việt Thiên Quyết (Bách Việt Tranh Mệnh)


Chương 1: Liêm Thôn

1 Liêm thôn, một thôn nhỏ thuộc giáp Quang Minh, lộ Quốc Oai, trước mặt là Đà giang, thủy lưu cuồn cuộn cá tôm nhảy nhót, sau lưng là Tản Viên sơn hùng vĩ mây mù tụ quanh năm như cái lọng che cả đỉnh núi, quả thật sơn thủy hữu tình.


Loading...

Chương 2: Khai Mạch Cảnh Giới

2 Lý Minh chui về phòng mình hít thở thổ nạp, linh khí tràn quả miệng mũi, lỗ chân lông, như Đà giang thủy lưu cuồn cuộn đổ vào kinh mạch. Bình thường hắn được lão Tả Ao chỉ bảo hấp thu thiên địa linh khí qua hô hấp thổ nạp, rèn luyện kỳ kinh bát mạch, tuy nhiên thời gian gần đây lão Đinh lại dạy hắn khác, lão nói kinh mạch trong cơ thể cũng như sông suối tự nhiên, nước đổ vào từ khắp nơi, khi nước đầy ắt tự phá đê đập, khai thông dòng chảy, linh khí cũng phải hấp thu từ khắp cơ thể, từ tiểu mạch đổ vào đại mạch, từ đại mạch dồn vào đan điền, trăm sông đổ bể, đó mới là ý nghĩa của Khai Mạch - nhập môn cảnh giới.


Chương 3: Tản Viên Sơn

3 Sáng sớm, mặt trời vừa ló, sương mù từ trên núi tràn xuống thôn như lớp lụa mỏng trải dài, Lý Minh lưng đeo gùi, từ mạn tây bắc chạy lên núi, Liêm thôn ở hướng này.


Chương 4: Ước Mơ Quan Lộ

4 "Lý Minh, hôm nay ngươi không lên núi sao?" - Lão thợ rèn Nguyễn Khiên hỏi.

"Ta qua đổi một cây rìu khác, tiện thể trả tiền thúc!" – Lý Minh đáp.

"Ngươi chăm chỉ kiếm tiền vậy, định mua món lớn gì sao?"

"Ta định làm quan!" – Lý Minh ngô nghê trả lời.


Chương 5: Cả Nhà Cùng Lác

5 Mặt mũi ỉu xìu, quần áo tả tơi, đầu tóc cháy xém, Lý Minh đang ngồi cạnh bụi tre chửi: "Mẹ nó, ta ngay cả một con lợn đánh cũng không lại. ".

Hắn vừa lên núi thử săn bắn yêu thú lấy nội đan, thấy một con Trư Yêu tam cấp, muốn bố trí trận pháp vây bắt nhưng kết quả bị nó phun lửa tối tăm mặt mũi, may mắn hắn nhanh chân chạy kịp, nếu không bây giờ heo quay chính là hắn.


Chương 6: Sang Sông

6 Mùa đông, gió lạnh từng cơn từ phương bắc kéo về, đã hai ba tháng Lý Minh chưa thấy ánh nắng mặt trời, hôm nay hắn chuẩn bị sang sông mua sắm chút đồ tết, kiếm chút gạo thịt về làm bánh chưng, kiếm chút cây nêu giấy đỏ về trang trí lại nhà cửa miếu mạo, mua thêm cho hai lão chút quần áo mới, quan trọng hơn là hắn cần đi giải tỏa chút tâm lý.


Chương 7: Gẫy Tay

7 Bấy giờ mùa xuân, vừa qua tết được hơn tháng, Lý Minh đang ngồi trong phòng tu luyện, thời gian vừa qua hắn bị ngộ độc bánh chưng, thân thể có chút mập, qua một năm ở thôn, hắn bây giờ cũng đã lớn hơn, mặt mũi đã có chút vuông vức, đôi mắt sáng có thần, thêm chút kiên nghị trên khuôn mặt, cũng tính là ưa nhìn, phỏng chừng là đẹp trai nhất đám choai choai trong thôn.


Chương 8: Tiểu Sơn Tặc

8 "Tiểu quỷ, ngươi làm thêm mười vòng nữa cho ta!" - Lão Tả Ao cùng lão Đinh đang ngồi uống trà dưới tán mít sau vườn.

Lý Minh lưng cõng tảng đá to, mồ hô nhễ nhại, chân run bần bật, mặt đau khổ mở miệng nài nỉ: "Gia gia tha cho ta đi mà, ta không dám nữa!".


Chương 9: Đại La Thành

9 Bóng người ngựa trải dài trên mặt đất, hai ông cháu đang đứng trước Quảng Phúc Môn - Đại La Thành. Lý Minh ngước cổ nhìn lên, tường thành cao vút hơn mười trượng, dài hơn nghìn trượng được xây bởi những tảng đá xanh lớn, những tảng bích thạch được sắp xếp với nhau rất khéo léo, không thừa không thiếu một ly, ắt hẳn tốn rất nhiều phen công phu, lờ mờ còn có thể nhìn thấy long khí từ dưới chân thành bốc lên từng đợt, ắt hẳn có trận pháp gia trì.


Chương 10: Nhật Tôn

10 Trên một con phố, Lý Minh lang thang, nãy giờ hắn bị lạc vẫn đang loanh quanh tìm đường về phủ, vừa nãy hắn có chút say tìm chỗ giải quyết ai ngờ bước đi lung tung, giờ tỉnh lại mới biết đã xa tít tắp, Bổng Thánh phủ phía tây, mà giờ hắn đã mò sang được phía đông, thầm chửi rượu quả thực làm hỏng chuyện, bọn binh tướng cấm vệ không biết đã bù khú nơi nào.


Chương 11: Việt Thiên Quyết

11 Lý Minh tỉnh dậy thấy mình đang nằm trong một căn phòng rộng, mùi thuốc nồng nặc, có hai hầu gái đang đừng cạnh giường phe phẩy quạt, hắn khẽ cựa mình thấy ngực đau nhói, vội vàng kiểm tra thương thế, hai rẻ xương sườn bên phải bị gãy đã được tiếp cốt rất chuẩn xác, một vết chém bên trái lưng đã được đắp thuốc không còn thấy đau, hộ khẩu rách nát đã được băng bó, hẳn là lão Tả đã giúp, hắn cả người vô lực.


Chương 12: Mân Thương Đường

12 Hôm nay là ngày rằm, sẽ có họp chợ lớn, Lý Minh rời phủ lang thang ra ngoài giải khuây, hắn định tới chợ Tây Nhai cách Bổng Thánh Quân Phủ mấy dãy phố, mấy ngày hôm nay Lý Minh đều ở trong nhà tu luyện khôi phục thực lực, hắn lo lắng vừa mò ra ngoài sẽ lập tức bị bọn sát thủ kia làm thịt, thái tử còn suýt chết huống chi hắn, không ở vào trạng thái đỉnh cao không chừng chết trong một nốt nhạc, cũng còn may mấy hôm nay cấm quân làm gắt, bọn kia chắc sẽ không xuất đầu lộ diện.


Chương 13: Oan Gia Ngõ Hẹp

13 Bấy giờ đầu thu, thời tiết mát mẻ khiến tâm tình con người ta cũng trở nên khoan khoái dễ chịu, ấy vậy mà dân chúng kinh thành không thấy thế, người ngựa đông nghịt khiến không khí như đặc quánh lại, chỉ còn vài ngày nữa là tới thời gian Quốc Tử Giám mộ tài, phi cầm tẩu thủ đậu kín mấy dặm quanh kinh thành, thế gia đệ tử, tán tu đều tập trung tại nơi đây, không tới một vạn cũng tám nghìn, cộng thêm việc cấm quân tuần tra càng gắt gao, ngột ngạt không chịu được.


Chương 14: Phản Loạn Chi Biến

14 Chia tay nhóm Bùi Đạt, Lý Minh tâm tình khoan khoái tiếp tục cẩn thận tiến lên, việc lên núi không phải nhanh là được, đi đầu sẽ thành mục tiêu quần công, phỏng chừng các thế gia lớn đã bắt tay nhau phân chia danh ngạch, các nhóm nhỏ yếu cũng vô phương lên núi.


Chương 15: Thuốc Hối Hận

15 Đại La Cấm Thành, Càn Nguyên Điện, đây là nơi Đức Chính Đế tu hành cũng là nơi ngự triều, được xây dựng trên Long Đỗ Sơn, ngọn núi duy nhất trong kinh thành, tuy không to lớn nhưng tỏa ra khí thế uy nghiêm, tương truyền ngọn núi này chính là rốn rồng, long khí cả vùng tỏa ra mạnh mẽ nhất chính tại nơi đây.


Chương 16: Sai

16 Giải Vương chết, mấy tên Hắc Vực càng nổi thú tính điên cuồng tấn công, quyết tâm cá chết rách lưới, dũng mãnh nhất là Hắc Sa Vương cầm trường thương quét ra sóng nước đầy trời, đả thương không biết bao nhiêu cấm quân cùng Vô Vi Tông đệ tử, hắn vốn là một đầu cá mập sống lâu năm ở Hắc Vực Đông Hải, nơi đây nước biển tối tăm, các loài thôn phệ nhau mà sống, thực lực vi tôn, vì vậy chiến lực hắn tính là số một số hai trong đám Hắc Vực cường giả lên bờ lần này, đã tới Hồi Nguyên Cảnh.


Chương 17: Khanh Khách Lưu Gia

17 Binh biến qua đi, máu nhuộm kinh thành, Đông Hải Hắc Vực là phe chịu thiệt thòi nhất, thủy binh chết phần lớn ở hạ lưu Đại Hoàng Giang, bị Ngự Long Quân cùng Vô Vi Tông phục kích dùng thủy võng vây chặt hai đầu, Thủy Thần Nỏ từ trên bờ và chiến thuyền liên tục khai hỏa, thủy băng tiễn phủ kín mặt sông, Hắc Vực Thủy Quân đại loạn, nhiều thủy yêu muốn đột phá thủy võng đều bị đông cứng thành đá hoặc bị thủy tiễn xuyên chết, nhảy lên bờ thì khác gì tự kết liễu mạng mình sớm hơn.


Chương 18: Một Chút Cố Sự

18 Thiên Quốc Hãn Tộc, lãnh thổ bao la rộng lớn mấy vạn dặm, phía bắc giáp Kim Quốc khí hậu lạnh giá, phía tây là cao nguyên Tây Tạng cái nôi của Phật Giáo, phía đông Đông Hải rộng mênh mông, phía Nam chính là Đại Việt.


Chương 19: Thiên Phú Của Lý Minh

19 Hôm nay trước sân lớn Đại Môn Quốc Tử Giám lại đông như trẩy hội, tu chân đệ tử tụ tập gần nghìn người tại đây chuẩn bị bắt đầu vòng hai, cảnh tượng có phần kém sinh ý hơn lần trước nhưng lại có phần vui mắt vui tai, người nhà bọn hắn đứng vòng ngoài đông nghịt xếp hàng chỉ chỉ trỏ trỏ, chửi nhau ỏm tỏi, đều là con nhà ta thiên phú hơn con nhà ngươi, con nhà ngươi là phế vật, con nhà ta là thiên tài, đều là bọn quan lại thế gia nên Quốc Tử Giám quan Tư Nghiệp cũng không dám nhắc nhiều, sợ đụng chạm đành nhắm mắt làm ngơ, nhao nhao không khác gì một cái chợ.


Chương 20: Tam Đại Quyền Kinh

20 "Ngươi có biết bần tăng là ai chăng?" - Lão hòa thượng ngạc nhiên hỏi.

"Không học, là ai cũng không học, gia gia ta bảo không học. " - Lý Minh hờ hững đáp.


Loading...