81 "Tuy tui cướp được sô pha nhưng tui cũng không biết nói cái gì cho phải. "
"Tuy tui cướp được băng ghế nhưng tui cũng không biến nên nói cái gì. "
".
82 Tiếng ồn ào từ bên ngoài truyền vào không dứt, nửa ngày mới thấy bên ta đáp lại. Đức thúc hai tay chống nạnh, vác đao lớn: "Gì đây! Làm cái gì đấy! Lại để lão ta đến đây sủa loạn như vậy? Các chú đều chết hết rồi à! Còn không mau đến đuổi người đi!"
Đã xảy ra chuyện gì?
Tần Ý ngồi dậy, do dự hai giây vẫn xuống giường, kéo rèm cửa ra, nghiêng 45 độ vừa vặn có thể nhìn thấy việc ở cổng chính.
83 Lúc Đường Ngự Thiên trở lại, cảm thấy rõ ràng tâm tình của Tần Ý đang không ổn định.
Hơn nữa. . .
Người này dường như chưa bao giờ bất ổn như hôm nay.
84 Lạc đường?
Còn không phải chính là lạc đường sao.
Anh không còn gì cả, thân không vật dư thừa, mù mịt đi tới thế giới này.
Con đường tối đen không nhìn thấy đích đến, trong anh chỉ còn mịt mù luống cuống.
85 Đường Ngự Thiên đóng chương trình giám sát, cất tài liệu ban nãy đang xem, ngẩng đầu lên nhìn người đến dép lê cũng đi sai ngoài cửa, hỏi ngược lại: "Hửm? Nói chuyện?"
Thành thật mà nói, hắn không quá tin với tính cách của Tần Ý lại có thể tìm những nội dung như vậy trên Internet, em ấy nên quan tâm đến đại hội nhân dân cả nước tổ chức như thế nào mới đúng.
86 Không biết vì sao lại thành như vậy.
Tần Ý đã có chút thích ứng với loại thân mật này, không còn luống cuống như hồi mới bắt đầu, ngược lại có khi còn biết vươn nhẹ lưỡi, thử thăm dò đụng chạm đối phương.
87 Tần Ý lần thứ hai trở lại vùng núi thuộc dạng nghèo nọ, đi qua hai con sông cạn hồi nhỏ hay vui đùa, trời xanh mây trắng, trước mắt là thôn trang nhỏ rách nát.
88 Ngay sau đó, Tần Ý thấy anh mình giao hàng trở về, dáng vẻ mệt mỏi phong trần, lông mày nhíu chặt, đứa ở giao lộ hút nốt điếu thuốc rồi mới dậm chân, che kín quần áo vào nhà.
89 Tần Ý bị Tiểu Manh Manh chọc cho phát cười, buồn phiền trên mặt tiêu tán chút ít: "Cậu không cần phải ngượng như vậy. "
Tiểu Manh Manh nửa ngày cũng không biết đáp lại cái gì, cuối cùng chỉ có thể "hừ!" nhẹ một tiếng.
90 Đường Ngự Thiên tới rất chậm, Tần Ý cơ hồ có thể tưởng tượng ra dáng vẻ hững hờ của người ấy, áo sơ mi khẳng định cũng không cài cẩn thận.
Anh có hút thuốc không?
Ăn cơm vẫn ngon miệng chứ?
Sẽ không học ba cái tình tiết trong tiểu thuyết thanh xuân đau đớn, không có việc gì lại uống rượu chứ?
Tần Ý nghĩ đến những việc này, lông mày cũng cau lại.
91 Có câu nói, tiểu biệt thắng tân hôn.
Có điều, tách nhau chưa đầy hai tư tiếng. . . Cũng gọi là tiểu biệt?
Tần Ý bị Đường Ngự Thiên đẩy ngã trên giường, anh còn chưa kịp hoàn hồn, người kia đã che lên, ép anh tới chặt chẽ.
92 Chuyện đột nhiên xảy ra, Tần Ý có chút ngơ ngác, anh cũng không để ý cầu hôn hay không cầu hôn. Nếu Đường Ngự Thiên thật sự thông báo trước mặt mọi người, anh trái lại sẽ không thích.
93 Đường Ngự Thiên ngồi bên cười ra tiếng.
Là cười nhạo.
Tần Ý đẩy nhẹ hắn, ra hiệu hắn thu liễm một chút, lại bị Đường Ngự Thiên bắt lấy cổ tay. Tần Ý giãy không ra, không thể làm gì hơn ngoài chiều theo ý hắn.
94 Bạch Liên này người cũng như tên, một thân đồ trắng tung bay, rất có tiên khí.
Tóc cô hận không thể dài đến mắt cá chân, bước đi còn như mang gió, nhẹ nhàng không xương, mà vẻ mặt lại có mấy phần quật cường.
95 "Cũng không nên nói như vậy, chỉ là thi thử, lúc thi chính thức, có lẽ sẽ phát huy vượt mức bình thường thì sao. "
"Cái vượt xa bình thường này, nghĩa là tổng điểm các môn của ngài ấy phải hơn 200, mà trung bình một môn của ngài ấy chỉ tầm 40, đến được sao?"
"Hơn 40.
96 Lễ cưới của Đường Ngự Thiên và Tần Ý được cử hành ở___ Tri thức trong lòng đại dương.
___ Đó là một thư viện cực kỳ lớn.
Mao Cát Tường vĩnh viễn nhớ tới ngày đó, hắn miễn cưỡng là người bên nhà mẹ đẻ của đồng minh, nhận chức phù rể.
97 Tần Ý say rồi.
Say đến thấy trười đất quay cuồng.
Đến khi anh mời rượu Mao Cát Tường, hắn trơ mắt nhìn anh cầm ly rượu, sau đó đổ ập xuống mặt.
.
98 Lại là một mùa thu.
Kỳ thi tàn khốc qua đi, Mao Cát Tường ủ rũ bước ra từ trong trường học.
Trước lúc đi thi, vì không muốn cho bạn học bốn phía nhìn ra tuổi mình, hắn đã cố ý lục tung tủ, tìm đồng phục học sinh trước đây.