1 Quán Đại Đồng, nằm ở con đường được coi là náo nhiệt nhất Đài Bắc, hôm nay, vẫn bận rộn như thường ngày, ông chủ Tần Đại Đồng điểm hàng xong, nhân viên Tiểu Trình đi giao hàng đã trở về.
2 Hai giờ sau, Tần Đại Đồng cùng Tiểu Dị mới xuống lầu, như cũ, ngọt ngào mật mật tương thân tương ái, Tô Hiểu Dị vừa đi vừa xoa eo, lại oán hận đau lưng.
3 Tiểu Trình thật sự bắt đầu cuộc sống gian khổ —— không dám không học, gia sư chuyên nhiệm cũng không để ý cuộc sống đảo lộn, nhiệt huyết, sau khi tan sở liền cùng Tô Hiểu Dị về quán Đại Đồng, kiểm tra bài hôm qua của Tiểu Trình.
4
Chuyện kể rằng Tiểu Trình thư viện phụ cận, vận khí tốt, nơi tự học chưa bị chiếm hết, cậu nhận bảng hiệu rồi nhanh chóng vào ngồi.
Hơi lạnh mát mẻ, tâm tự nhiên tĩnh, đọc sách hiệu quả tốt hơn ở nhà rất nhiều, cứ như vậy, mất hai giờ, mệt mỏi, liền định về nhà tắm ngủ.
5 Hôm sau là cuối tuần, Tiểu Trình sáng sớm đạp xe tới nhà Tần Đại Bằng, Tần Đại Bằng là đàn ông độc thân, nhà ở miền nam, vì công tác mà thuê một gian phòng nhỏ gần công ty, Tiểu Trình đã qua vài lần, quen thuộc.
6 Tiểu Trình vui mừng quá đỗi, nghĩ thầm Tần Đại Bằng nhất định là muốn truyền thụ cho mình bí quyết tán gái độc môn, bước qua, miệng khẽ nhếch, ánh mắt tiểu cẩu, tính đem bí quyết đối phương dạy khắc sâu vào đầu, đến lúc đó không chiến mà thắng, sẽ không bị cô ấy cho là mình cái gì cũng không biết.
7
Sáng sớm, trong phòng Tần Đại Bằng đã ầm ĩ.
“Aaa, Đại Bằng ca sao anh không gọi tôi? Tôi là con trai, lại nửa đêm không về nhà a!”
“Cũng vì là con trai, qua đêm ở đây có làm sao? Tôi đã nói với ba cậu, ông ấy cũng không có ý kiến, cậu lại càu nhàu một đống!” Tần Đại Bằng mắng.
8
Chạy vào quán, bắt chuyện cùng Tần Đại Đồng xong, di, Tiểu Trình đâu?
Tần Đại Đồng tuy cằn nhằn em họ lại muốn khi dễ người, tay vẫn hướng về phía sau, nói: “Anh bảo Tiểu Trình xuống kho kiểm hàng, em tiện xuống luôn đi, khuân rượu vang với Sake ra, ông chủ Lâm muốn nhấm nháp trong giờ ăn…”
A một tiếng, Tần Đại Bằng cũng không oán hận anh họ lại bắt mình lao động không công, qua phòng bếp, phía sau là một kho hàng nhỏ, bên trong có rất nhiều thùng hàng, cửa mở ra, hắn đi vào, thấy Tiểu Trình đang bán khom người, cầm sấp giấy ghi ghi chép chép.
9 Những ngày kế tiếp không gió không mưa, quán Đại Đồng bề bộn, nhân viên Trình Mặc Sĩ vì mục tiêu vĩ đại, mỗi ngày đều rối loạn như ruồi bay trên đầu, đi làm, sau khi tan việc đến thư viện, Tiểu Thiên đều giúp cậu giữ chỗ tốt, hai người như có như không, bất quá, không ai nhắc tới chủ đề mẫn cảm đó.
10
Qua một ngày bận rộn, sau bữa tối, Tần Đại Bằng cơ hồ muốn coi sàn nhà như giường ngủ mà nằm vật xuống.
“Thật sự mệt chết đi, đều là lao động chân tay, vẫn là công ty của chúng tôi tốt, ngồi trong văn phòng làm việc, có máy lạnh thổi vù vù, còn có thể ngắm nữ nhân viên xinh đẹp…”
“Tiểu Dị ca nói bạn gái của anh Trầm tiểu thư là hoa hậu văn phòng, vậy còn chưa đủ sao còn lén nhìn người khác?” Tiểu Trình nhíu mày: “Không tốt, Đại Bằng ca, nhanh chóng kết hôn đi, có lão bà rồi, anh sẽ không thể mỗi ngày đều tới ăn đậu hủ tôi.
11
Đêm, gỡ bỏ lệnh cấm, ma quỷ cùng lão thần khắp mời gọi người.
Buông thả theo dục vọng đều là lỗi do rượu, Tiểu Trình biết nhưng không thể trách, bởi vì bản thân cũng đã ỡm ờ, thừa dịp váng đầu hoa mắt, say ngà ngà mông lung, hơn nữa kỹ thuật khiêu khích của người nào đó lại quá tuyệt, cậu liền buông tha, mặc cho chính mình sa vào khoái hoạt nhục dục.
12 Trở lại quán Đại Đồng thì bầu trời đã tối đen, Tần Đại Đồng cùng Tô Hiểu Dị vẫn chưa về, vì thế hai người tiếp tục đợi, thẳng đến bảy tám giờ, ông bà chủ mới từ taxi xuống, trong tay Tần Đại Đồng còn lỉnh kỉnh bao lớn bao nhỏ.
13
Ngày qua như thỏ chạy chim bay, người đi làm tiếp tục đi làm, mở quán tiếp tục mở quán, đi học tiếp tục đi học.
Chỉ có quán Đại Đồng, có chút không giống với lúc trước.
14
Tiểu Trình từ quán rượu đi ra, trước mang hơn trăm khoả bánh sủi cảo về nhà, lại vội vàng chạy tới thư viện, nơi đó, Tiểu Thiên đang đợi cậu.
“Trình đại ca, ở đây.
15 Hai tư tháng mười hai, lòng người phấp phỏm phiêu phiêu, bởi hôm nay là Giáng Sinh nha, là ngày hội những cặp tình lữ cùng nhau ăn đêm kiêm lăn giường a, cũng là ngày F.
16
“Tần Đại Bằng, anh đi đâu? Đêm nay là đêm giáng sinh, anh có nhớ không?” Lại là Trầm tiểu thư bộ kế toán.
Quy tâm tự tiến, Tần Đại Bằng thực hận không thể xô cô ả này ra, hắn muốn đi tìm Tiểu Trình!
“Đêm giáng sinh? Tôi ghét nhất đêm giáng sinh, vì hạnh phúc của tôi, tôi muốn phá nát đêm giáng sinh!” Tần Đại Bằng kích động, nói năng lộn xộn.
17 Tần Đại Bằng thật sự suy sụp tới cực điểm, mang theo theo rượu đỏ Tô Hiểu Dị tặng, đi thang máy lên phòng của mình, vợ chồng mới cưới ở sát vách ăn mặc cực kỳ sang trọng, đi qua chào hỏi, nói phải đi dự party.
18
Buổi sáng đồng hồ báo thức vang lên, là lúc Tần Đại Bằng cố định rời giường đi làm, thế nhưng hắn lại tắt báo thức, ôm lấy Tiểu Trình tiếp tục ngủ.
Tiểu Trình cũng tỉnh, lắc lắc đối phương: “Thối… Thối Đại Bằng, không phải đi làm? Rời giường đi…”
“… Hôm nay nghỉ… Em cũng xin phép đi… Hôm qua quán bận rộn như vậy, Đại Đồng ca sẽ cho phép…” Hàm hàm hồ hồ yêu cầu.
19 Về phương diện nào đó mà nói, Tần Đại Bằng là một người tích cực, nghĩ gì làm đó, cho nên ngay trưa ngày hai năm tháng mười hai, mang Tiểu Trình ra ngoài ăn sau lập tức chạy tới cửa hàng nội thất chọn giường đôi, còn cả đệm mới, lại thúc giục ông chủ giao hàng ngay.